Chu Tiếu thấy gần đây bà chủ nhà mình hơi lạ, tần suất xem điện thoại ngày càng cao.
Thậm chí còn cho điện thoại vào túi chống nước, tắm cho chó cũng không quên trả lời tin nhắn trên WeChat.
“Nói chuyện với ai mà hăng say thế.” Chu Tiếu nhướng người, giả giờ nhìn trộm: “Chị đang yêu đương à?”
“Em nghĩ sao?” Hứa Nặc vô cảm nói.
“Không yêu đương chẳng lẽ bàn công việc ạ? Chỉ có một trong hai khả năng này thôi.”
Hứa Nặc cảm thấy dù sao chuyện này cũng không giấu được, tốt hơn là nói cho Chu Tiếu rồi nhờ cô ấy tư vấn giúp.
“Mẹ chị có giới thiệu cho chị một người đàn ông làm việc trong ngân hàng, chủ nhật bọn chị sẽ gặp nhau.”
“Xem mắt sao?” Chu Tiếu kêu lên.
Hứa Nặc gật đầu: “Chị còn nghĩ thông tin mà mẹ chị nói cho chị biết bị sai. Làm sao mà một người làm việc trong ngân hàng lại có thể tùy tiện nghịch điện thoại như vậy được? Mấy ngày nay anh ta có nhắn tin với chị, chị cũng lịch sự trả lời anh ta.”
“Có lẽ anh ta là giám đốc điều hành, không phải nhân viên.”
“Chị cũng không biết nữa, chị không hỏi anh ta. Tiến độ nói chuyện của bọn chị chỉ mới dừng ở chỗ anh ta hỏi chị trả lời thôi.” Hứa Nặc thu dọn xong kệ hàng, đột nhiên nghĩ tới một chuyện:
“Chu Tiếu à, buổi tối em có thời gian đi mua sắm không? Chị còn chưa biết mặc gì cho buổi xem mắt nữa.”
Về cơ bản tủ quần áo của Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-nuoi-cun/2580339/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.