Đây là lần đầu tiên Ôn Noãn gặp Giang Lãng, xuất phát từ ấn tượng với Giang Nhu, liền cho rằng anh trai cô ấy hẳn cũng là một người tốt.
Khi đối mặt nhau trên môi cô còn nở nụ cười nhạt, nhưng sau câu nói "nghe danh đã lâu" đầy ẩn ý của của người đàn ông thì nụ cười đã tắt lịm.
Không chờ Ôn Noãn chào hỏi, Giang Lãng đã không tôn trọng cô mà quay mặt đi.
Biểu tình khinh thường nhìn Giang Yến.
"Tôi đã nghĩ rằng một người phụ nữ có thể khiến anh trai tôi điên đảo, thậm chí còn không tiếc nuối từ chối người phụ nữ như Tinh Nguyệt, rốt cuộc là người tuyệt sắc thế nào."
"Quả nhiên, tai nghe không bằng tận mắt chứng kiến, bất quá cũng chỉ có như thế."
Giọng nói người đàn ông mang theo ý cười cay nghiệt, khí thế đĩnh đạc, ẩn hiện sự mỉa mai.
Ôn Noãn làm sao có thể nghe không hiểu?
Trái tim cô trầm xuống, độ cong trên môi cũng nhạt đi, lòng bàn chân có chút lạnh.
Có kinh ngạc, có hoảng loạn cùng khó hiểu, bởi vì Giang Lãng hoàn toàn khác so với những gì cô nghĩ.
Đặc biệt là gương mặt của người đàn ông này cùng Giang Nhu có nhiều nét giống nhau.
"Tôi thật sự tò mò, tại sao một người đứng đầu về dung mạo và khí chất như Tống Tinh Nguyệt lại thất bại trong tay người này."
"Chẳng lẽ người phụ nữ này ở một phương diện nào đó mang lại niềm vui mới mẻ cho anh cả?"
Giang Lãng cười như không cười, lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-ket-hon/2666532/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.