Công hội là nơi ngư long hỗn tạp, nơi đông người luôn dễ dàng xảy ra tranh chấp, nơi đóng quân của đội tuần tra cách đây cũng không xa.
Dùng hết sức chạy, thiếu niên đã quay lại, tốc độ còn nhanh hơn thành viên của đội tuần tra đang theo sau, cũng có lẽ bởi vì trên người của hắn đang mang áo giáp dày.
“Người đâu?” Đội viên nắm chuôi kiếm hỏi.
“A, vừa nãy hắn còn ở đây.” Thiếu niên đứng cạnh đầu gỗ, có chút ủ rũ nhìn xung quanh trống rỗng.
“Ngoài việc bảo ngươi truyền tin thì hắn còn nói gì?” Đội viên nhìn lướt qua vết chai trên ngón tay thiếu niên, viết chữ không phải là kỹ năng mà đứa bé trước mắt có thể học, nếu không nó đã không đi làm thợ mộc.
“Hắn nói nếu tôi chạy nhanh thì có thể cho thêm mười đồng.” Cậu bé buồn bực nói, cậu đã chạy hết sức bình sinh, nhưng lúc trở về vẫn là không thấy người đâu.
“Xem ra là một người khá hào phóng.” Đội viên cầm tờ giấy, suy nghĩ, “Vậy ngươi có nhớ hắn trông như thế nào không?”
“Trên đầu hắn đội mũ hành hương, che khuất đôi mắt.” Thiếu niên nghĩ đến mười đồng mình không lấy được, cố gắng nhớ lại, “Lớn lên rất cao, nhìn có vẻ giống một quý tộc.”
Sắc mặt đội viên thay đổi, vẻ không kiên nhẫn trên mặt cũng biến mất: “Ồ, ngươi nên nói chuyện này cho ta sớm hơn, ngươi xác định hắn là một vị quý tộc sao?”
“Đúng vậy, y phục trên người hắn rất đắt tiền.” Thiếu niên nhìn đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-hua-nguyen/3600986/chuong-21.html