Edit: Chập.
Beta: Cẩm.
Buổi sáng mùa hạ đến sớm.
Bốn giờ hơn, bên ngoài đã rạng sáng, những tia sáng nhỏ xuyên qua màn cửa, bao phủ khắp căn phòng.
Cuối cùng Hạ Xuyên vẫn không dám làm bạn gái mình quá mức, sợ để lại ám ảnh gì cho cô về chuyện này thì chuyện tính phúc sau này của anh phải làm sao?
Mặc dù anh đã kiềm chế lắm rồi.
Nhưng ——
Trên giường, chăn và quần áo vứt lộn xộn, chăn mền rơi hơn một nửa xuống dưới đất, chỉ còn lại một góc bị cô gái nhỏ ôm thật chặt.
Cơ thể cô trống rỗng, chỉ có mồ hôi sền sệt.
Tựa như sắp tan ra thành từng mảnh vậy.
Ý thức của Đường Vi Vi còn khá mơ hồ, chỉ cảm thấy toàn thân đều không còn sức, không muốn động đậy, nằm đơ trên giường nhắm mắt lại.
Một hồi lâu sau.
Cô ngẩng đầu, vừa hay trông thấy nửa thân trên để trần của thiếu niên, đường cong cơ bụng trôi chảy đẹp mắt.
Trên gương mặt kia mang theo thần sắc thỏa mãn.
“Anh….” Đường Vi Vi há hốc mồm, nhớ tới chuyện vừa mới xảy ra, thẹn quá hoá giận, thanh âm gằn xuống, nói từng chữ: “Anh, không, phải, người!”
Hạ Xuyên nhặt chăn dưới đất lên đắp cho cô, vừa hay che qua ngực, che đi đường cong lả lướt của thiếu nữ.
Anh bình tĩnh “ừ” một tiếng, tiếp nhận lời lên án của cô.
Hạ Xuyên: “Em còn nhớ không —— “
“…?”
“Hai năm trước, em nói anh không lưu lại ký hiệu sâu sắc gì.”
Tóc thiếu niên bị mồ hôi làm ướt dính ở trán, đuôi mắt còn mang theo tia máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-hoc-tap/1732046/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.