Edit: Cẩm.
Đại hội thể dục thể thao có tiếng người huyên náo và tiếng trống lớn ầm ầm.
Đường Vi Vi cảm giác có một trăm ánh mắt đều đang nhìn chằm chằm sang đây, nhìn chằm chằm cô. Cô xấu hổ vô cùng, hận không tìm thấy lỗ hở nào chui xuống dưới đất.
Hạ Xuyên cúi đầu hỏi: "Đau chân?"
"..."
Đường Vi Vi được anh đỡ lấy, khuôn mặt nhỏ nhắn lúc trắng lúc đỏ, cô cắn môi, cúi đầu không nói gì.
Đôi chân cô còn đang run rẩy, làn da cô vốn mỏng và yếu ớt, vừa rồi quỳ trên nền nhựa cứng của đường chạy đã khiến đầu gối trầy da, lưu lại hai vết thâm màu hồng.
Hạ Xuyên quét mắt qua.
Thấy có vẻ không nghiêm trọng, nhưng cô gái nhỏ này rất yếu ớt, vô cùng sợ đau, chỉ bị thương nhỏ thế này thôi đoán chừng cũng khiến cô có thể khóc.
Mới vừa chạy xong 1500 mét, thể lực tiêu hao rất nhiều. Hạ Xuyên chậm chạp hít sâu một hơi rồi lại thở ra, sau khi điều chỉnh tốt nhịp thở, anh bỗng xoay người cúi đầu.
Cánh tay vòng qua vòng eo nhỏ của thiếu nữ, một tay khác xuyên qua dưới đầu gối cô, bế cô lên.
Lần này, tất cả tiếng xì xào bàn tán bốn phía đều ngừng, giống như bị người ta nhấn nút câm, trong không gian yên tĩnh chỉ còn lại tiếng tim đập điên cuồng của Đường Vi Vi.
Đường Vi Vi thấp giọng gọi một tiếng: "Hạ Xuyên! Cậu làm gì thế?"
Bị anh ôm vào trong ngực, có thể cảm nhận được rõ nhiệt độ cơ thể nóng hổi của thiếu niên và hô hấp nặng nề,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-hoc-tap/1732030/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.