Edit: Cẩm Anh.
Trước khi Hạ Xuyên ra về đã chúc thọ với lão gia tử trước, ông ấy lớn tuổi rồi, đã sớm mặc kệ chuyện của mấy người trẻ trong nhà.
Hạ Xuyên chán ghét tất cả mọi người trong Ngôn gia, duy chỉ không ghét ông ấy.
Lão gia tử thích yên tĩnh, sống ở nơi cách xa thành phố.
Hạ Xuyên gọi xe về, vì chưa ăn cơm nên anh không đi thẳng về nhà mà định đi dạo dưới lầu.
Gần đây có rất nhiều quán ăn, nhưng anh chỉ đứng ở cửa chứ không đi vào.
Thật sự không có khẩu vị.
Bỗng nhiên anh lại muốn ăn cơm Đường Vi Vi nấu.
Mặc dù cô gái này xào rau chưa chín, nêm nếm gia vị cũng không tốt, nhưng lại có hương vị của gia đình.
Ấm áp lại hoài niệm.
Lôi điện thoại ra, nhắn Wechat không được trả lời, Hạ Xuyên dứt khoát gọi điện thoại.
Không nhận.
Gọi nữa, vẫn là không nhận.
Lần thứ ba, vẫn không nghe máy.
Hạ Xuyên đi về phía hoa viên Cẩm Tú, đầu ngón tay ấn lên nút đỏ. Anh nhớ hôm qua cô có nói sẽ đi xem phim với bọn Hạ Hành Chu, lúc này rất có thể đang đang xem phim, bật chế độ yên lặng nên không nghe thấy.
Lúc này anh đã đi đến cửa tiểu khu, khi đi ngang qua ngõ hẻm quen thuộc, anh nghe thấy tiếng động bên trong, giống như có người đang cãi lộn. Giọng nữ bén nhọn vang lên: "Cậu đừng vội đặc ý...."
Hạ Xuyên không để ý, định gọi một lần cuối cùng.
"Đường Vi Vi! Cậu dám có can đảm đánh tôi?"
Cơ hồ là cùng một thời gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-hoc-tap/1732010/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.