Edit: Cẩm Anh.
Mấy nam sinh đứng nghỉ dưới lưới bóng rổ cười ồn ào khi thấy cảnh này.
Có người cảm thán: "Đãi ngộ đặc biệt của anh Xuyên có khác, chậc chậc, đúng là tiêu chuẩn kép mà."
Hạ Hành Chu cầm bóng rổ đập mấy lần, nhìn bên đó nháy mắt ra hiệu: "Đương nhiên rồi, "em gái" sao có thể giống những người khác được. Bạn học Tiểu Đường của chúng ta có địa vị gì trong lòng anh Xuyên, các cậu còn không biết sao?!"
Mọi người ngầm hiểu cười: "Nắm chắc nắm chắc, cái đó nhất định phải nắm chắc."
Đường Vi Vi luống cuống nhận lấy cốc nước Hạ Xuyên nhét vào trong ngực cô, lấy lại tinh thần khi mọi người đăng dùng ánh mắt nóng bỏng và xì xào thảo luận nhìn mình.
Cô nhìn sang phía bên phải.
Nữ sinh đưa nước ban nãy có lẽ cảm thấy xấu hổ nên đứng tại chỗ bặm môi rồi mới rời đi, đám chị em đang ngồi của cô ấy cũng vội vàng đứng lên đuổi theo.
"Người ta đưa cho cậu thì cậu không uống, cứ phải uống của tôi là sao? Cậu bị gì vậy?" Đường Vi Vi ngẩng đầu.
Khác với khán đài, sân bóng rổ này không có mái che. Ánh nắng vàng rực rỡ chiếu thẳng xuống làm người ta có cảm giác mọi thứ như dát lên ánh vàng.
Hạ Xuyên liếc khẽ cô, cô gái vẫn ôm cốc đứng ở đó, làn da trắng mềm mại, hai gò má ửng hồng một cách mất tự nhiên.
Cô còn đang lấy tay quạt cho mình. Mới chỉ đứng dưới ánh mặt trời một lát mà đã đỏ như vậy, đúng là một cô gái yếu ớt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-hoc-tap/1732000/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.