Edit: Cẩm Anh.
Đủ 130 vote + 20 cmt đăng chương mới!
Đường Vi Vi rụt người vào trong góc, rút cái gối ra đặt giữa hai người xem như chướng ngại vật, tựa như một đường ranh giới.
Không gian im ắng.
Áo sơ mi của anh bị cô kéo làm hỏng mất mấy cúc, lúc này vạt áo hơi hé ra, có thể loáng thoáng trông thấy cơ bắp bên trong, cổ áo cũng phanh ra, lộ ra xương quai xanh đẹp mắt.
Ngay cả băng gạc cũng lộ ra ngoài.
Đường Vi Vi nhíu mày, nhìn thẳng vào chỗ đó: "Cậu... Bị sao vậy?"
Hạ Xuyên đưa tay kéo lại cổ áo, vẻ mặt lạnh nhạt, nhìn qua có vẻ như rất thờ ơ.
Đường Vi Vi nhìn anh: "Nói thật đi."
Khi anh nhìn cô, cô gái nhỏ không né tránh, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ nhăn lại, miệng hơi phồng lên một chút, tựa hồ như đang muốn lý sự.
Được rồi, đây là điềm báo muốn xù lông đây mà.
Hạ Xuyên khẽ thở dài, nói thật: "Bị người khác chơi khăm thôi."
"À..." Đường Vi Vi muốn giơ tay lên chạm vào bả vai anh, như cánh tay mới vừa nâng lên lại hạ xuống: "Bọn họ mang theo người?"
Hạ Xuyên nhìn cô, nhướng mày: "Cậu còn biết mấy thứ này?"
Đường Vi Vi hất cằm: "Cái này có gì mà không biết, cậu coi thường tôi quá đấy."
Hạ Xuyên lùi về phía sau, khóe miệng hơi cong lên, khen cô một câu: "Vi Vi lão sư thật lợi hại."
"..."
Nghe không có thành ý gì hết, không có cảm giác vui vẻ khi được khen ngợi chút nào.
"Thật ra cũng không có chuyện gì, băng bó nhìn nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-hoc-tap/1731998/chuong-40-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.