Edit|Beta: Cẩm Anh.
Vượt ngoài dự kiến của Đường Vi Vi, không ngờ người này còn biết rất nhiều.
Đương nhiên "rất nhiều" là xây dựng trên cơ sở Đường Vi Vi nghĩ rằng anh không biết cái gì, bạn học Hạ Xuyên đã dùng thực lực chứng minh cho Vi Vi lão sư thấy, điểm thi tháng môn Vật lý của anh không phải dựa vào may mắn mà là nhờ thực lực.
Toán và Hóa cũng vậy, chỉ cần nói công thức cho anh biết thì vài bài đơn giản đều có thể làm được, khiến cô thở phào nhẹ nhõm.
Cô xém chút nữa đã cho rằng mình phải dạy lại kiến thức hồi cấp hai cho anh rồi cơ.
Đường Vi Vi vừa giám sát anh làm bài tập vừa chuẩn bị bài tập môn Tiếng Anh, lẩm nhẩm trong miệng đọc từ đơn, thỉnh thoảng sẽ dành thời gian nhìn màn hình.
Đại khái là Hạ Xuyên đang dùng thứ gì đó chống điện thoại nên camera hướng về phía mặt bàn, Đường Vi Vi phải nghiêng đầu mới có thể trông thấy anh đang viết gì.
Bình thường thì nhìn lướt qua là xong, trừ khi anh đang không biết làm, cô sẽ xem đề bài rồi gợi ý.
Cứ như vậy không biết qua bao lâu, trong điện thoại đột nhiên vang lên tiếng thiếu niên trầm thấp: "Buồn ngủ không?"
Đường Vi Vi ngáp một cái, híp mắt nhìn đồng hồ, đã sấp sỉ 12 giờ, quả thật cô có chút buồn ngủ.
Đường Vi Vi dọn đồ trên bàn, đứng dậy hỏi anh: "Cậu làm xong chưa?"
"Chưa."
"..."
Hộp bút trong tay rơi xuống bàn, Đường Vi Vi nhận mệnh thở dài, một lần nữa quay lại chỗ ngồi: "Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-hoc-tap/1731992/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.