Edit | Beta: Cẩm Anh.
Nam Tự ở Tam Trung cũng rất có tiếng tăm, là thủ khoa cấp ba của Hi thành, các giải thưởng lớn nhỏ đã giành được vô số, Nhất Trung, Nhị Trung và các trường học phụ thuộc tranh giành cậu ta đến mức đầu rơi máu chảy.
Kết quả, người này không biết vì sao lại chọn Tam Trung.
Bình tĩnh mà suy xét, mặc dù dù tỉ lệ học sinh ở đây không bằng những trường học số một số hai kia, nhưng giáo viên ở Tam Trung lại không kém một chút nào.
Nhất là cơ sở vật chất lại tốt, điều đó là nhờ có những phụ huynh phí hết tâm tư muốn đem con mình nhét vào trường học.
Lần đầu tiên Đường Vi Vi nhìn thấy Nam Tự là khi cậu ta đứng dưới quốc kỳ nói chuyện.
Thiếu niên mặc đồng phục sạch sẽ, tóc cắt ngắn, mặt mày lãnh đạm, toàn thân đều toát ra vẻ lạnh lùng xa cách, ngăn cách người khác ở bên ngoài.
Trong tay cậu ta cầm microphone, giọng nói thanh lãnh đọc theo những gì đã được soạn thảo, thu hoạch được những tiếng vô tay vang dội và vô số ánh mắt ái mộ của nữ sinh.
Mười lăm mười sáu tuổi chính là độ tuổi mới biết yêu, xuân tâm manh động.
Mà các cô gái trong lòng chỉ nghĩ về các nam thần.
Đơn giản chỉ có hai loại.....
Hoặc là du côn ngầu lòi, thiếu niên bất lương có vẻ ngoài soái ca.
Hoặc là lạnh lùng cô độc ít nói, vẻ ngoài đẹp trai học bá học thần.
Suy cho cùng, vẫn chủ yếu dựa vào gương mặt.
..... Lúc này, Đường Vi Vi liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-hoc-tap/162919/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.