Giang Mộ Hành dẫn Yến Hảo vòng ra sau trung tâm lân cận vô cùng thương nghiệp hoá, đến con phố có nhiều quầy hàng nhất.
Đèn đuốc sáng trưng, tiếng người huyên náo.
Các sạp nhỏ đủ sắc đủ dạng ở khắp nơi, nhiều hơn mấy lần so với trung tâm lân cận, cũng loạn gấp mấy lần.
Xe ôm, quán xá, người ăn uống tiệc tùng, trải dài từ đầu đến cuối phố.
Thấy vậy, Yến Hảo nuốt ngụm nước bọt. Đường Sướng Tây gần chung cư có rất nhiều quầy đồ ăn, cậu cảm thấy vệ sinh môi trường không lý tưởng cho lắm, nhưng so với bên này thì cũng không có gì to tát.
Nơi này thực sự dơ dáy bẩn thỉu đến mức khó tả, cả con đường cứ như bãi rác, muốn bao nhiêu bẩn có bấy nhiêu bẩn.
Yến Hảo hơi không biết phải đặt chân thế nào.
Giang Mộ Hành ở cạnh không nói một lời bước tới, dường như hồn đang dần trở về, lại trầm mặc dị thường.
Yến Hảo không để ý dưới chân, giẫm phải chiếc cốc Oden dùng một lần ai đó vứt xuống đất, nước sốt bên trong "phụt" một cái văng tung toé ra ngoài, dính một chút vào giày.
Cậu nhấc chân mình khỏi chiếc cốc ngay lập tức, thiếu điều nhảy lên.
Thấy Giang Mộ Hành nhìn sang, động tác cứng ngắc của Yến Hảo khôi phục như thường, muốn cười với hắn thì thấy hắn đưa mình một túi khăn giấy.
"Lau đi." Giang Mộ Hành nói.
"Không cần lau." Yến Hảo vội xua tay, "Không sao, bẩn thì bẩn thôi."
Cái tay cầm túi khăn của Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-dung-dan/2465887/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.