Yến Hảo mới vừa đến chỗ ngồi của Giang Mộ Hành, Tống Nhiên đã nhìn qua ngay, mặt mũi tràn đầy sự hiếu kỳ của bạn bè, hệt như tiếp theo cậu có thể biến ra ma thuật. 
Tống Nhiên đẩy đẩy kính: "Yến Hảo, cậu đến tìm tôi có gì không?" 
Yến Hảo không nói gì, chỉ khom lưng cúi đầu, vươn tay vào trong ngăn bàn của Giang Mộ Hành. 
Chung quanh có một hai người nhìn sang, tiếng ồn ào của lớp hơi ngưng lại, sau đó vang dữ dội hơn nữa. 
Vẻ mặt Tống Nhiên hứng thú: "Lão Giang nhờ cậu lấy hộ cậu ta cái gì?" 
Yến Hảo không phản ứng, cầm bình rời khỏi. 
Tống Nhiên: "..." 
Không phải lần trước ở cùng rất hoà hợp ư, sao lần này phớt lờ luôn rồi? 
Tống Nhiên nghĩ bể đầu cũng sẽ không nghĩ tới, Yến Hảo không để ý cậu ta chỉ là bởi ai đó muốn cậu làm vậy, cậu vô cùng nghe lời. 
. 
Yến Hảo vừa rời phòng học thì bị Dương Tùng đuổi theo kéo tay lại. 
"Là sao vậy?" Vẻ mặt Dương Tùng như gặp quỷ, "Hạ Thuỷ nói Giang..." 
"Hành Tây!" 
Hạ Thuỷ vội vã chạy qua, đóng cửa sau, cẩn trọng với người lớp khác trên hành lang, thấp giọng nói: "Là Ba chấm thuỷ, đừng gào nữa." 
Dương Tùng: "..." 
Ba chấm thuỷ? Có ám con mẹ nó hiệu luôn rồi? 
Hạ Thuỷ cảnh cáo Dương Tùng: "Đừng gây phiền phức cho Tiểu Hảo." 
Dương Tùng "Ha": "Tao gây phiền phức cho nó hồi nào?" 
Hạ Thuỷ hừ hừ: "Ban nãy trong lớp, nếu tao không cản thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-dung-dan/2465883/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.