Dương Tùng co quắp trong phòng khách chơi game điện thoại, cửa nhà vệ sinh mở ra từ bên trong, cậu ta liếc sang ngay.
Yến Hảo ra trước, không đỏ mặt, không thở gấp.
Tiếp theo Giang Mộ Hành bước ra, hắn đặt giỏ đựng quần áo bẩn dưới bồn rửa tay.
Cả hai hoàn toàn bình thường.
Dương Tùng chậc chậc, biết nhịn phết. Cậu ta không để ý, điện thoại rớt xuống mặt, đau đến mức cậu ta chửi bới: "Đụ má!"
Yến Hảo giậm chân, đế giày ẩm dính vang bụp bụp: "Ướt quá."
Giang Mộ Hành lấy khăn lông trên kệ: "Nâng chân lên."
Yến Hảo phối hợp lấy một chân khỏi dép, vịn tường giơ chân lên.
Giang Mộ Hành nắm mắt cá chân thiếu niên, cầm khăn lông trùm chân cậu, nhanh nhẹn lại không mất đi dịu dàng lau lau, xoa bóp từng đầu ngón chân trắng tròn một. Lau khô nước xong đổi sang chân còn lại.6
Dương - mặt bị đập - Tùng chẳng những không được ai quan tâm, còn bị mùi yêu đương chua mèm phả cho mũi thiếu điều rụng mất.
Má nó, độc thân không có nhân quyền.
.
Giang Mộ Hành vào phòng gõ máy tính, Yến Hảo ngồi trong phòng khách: "Tùng Tùng, lát mày hẵng tắm."
Dương Tùng bấm điện thoại tạch tạch, con xe thể thao trong game chạy bên vách núi: "Tao nghĩ tao cần một lời giải thích hợp lý."
Yến Hảo khoanh chân lau tóc: "Bên trong có mùi hương của bạn trai tao, ngoại trừ tao, không ai được ngửi hết."
Tay Dương Tùng run một cái, xe rơi xuống vách núi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-dung-dan/2465777/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.