Yến Hảo đứng trước bàn dùng đôi mắt ướt nước nhìn chằm chằm Giang Mộ Hành dưới bóng đổ của mái tóc, cậu nở nụ cười cứng ngắc, thân người thẳng tắp khẽ run lên. 
"Lớp trưởng, cậu nói gì đó đi." 
Giang Mộ Hành xoa thái dương: "Ngày mai tôi sẽ dọn vào." 
Cùng lúc đó, Yến Hảo nghe thấy tiếng pháo hoa nở rộ: "Ừm..." 
Giang Mộ Hành cầm bút vỗ vỗ vào bài thi: "Ngồi xuống, tôi giảng bài cho cậu." 
Yếm Hảo thẫn thờ nhìn anh. 
Giang Mộ Hành cau mày gọi: "Yến Hảo." 
Yến Hảo lập tức ngồi xuống. 
Giang Mộ Hành chưa giảng xong một bài thì Yến Hảo đã không nhịn được phải hỏi anh: "Ý của anh Tự vừa gọi điện là cậu sẽ chuyển qua chỗ anh ấy trong tối nay, có phải cậu đã chuẩn bị đồ đạc xong hết rồi không?" 
"Bây giờ tớ với cậu qua đó đi, tớ phụ cậu chuyển đồ đạc." 
Yến Hảo nói luôn một hơi không ngắt nghỉ. 
Giang Mộ Hành không thể giảng bài được nữa. 
Yến Hảo liếc trộm anh một cái, cậu nuốt nước miếng: "Chắc là nhiều đồ lắm, có cần gọi công ty vận chuyển không?" 
Giang Mộ Hành đậy nắp bút: "Không nhiều." 
Đầu óc Yến Hảo đình chỉ: "Không nhiều?" 
"Ừ." Giang Mộ Hành vân vê nắp bút: "Có vài đồ là của chủ nhà, số đồ còn lại tôi mua ở chợ đồ cũ, tôi đã bán chúng đi hết rồi." 
Yến Hảo nhanh chóng nuốt hết hạt lựu trong miệng: "Vậy thì chúng ta đi chuyển đồ ngay đi." 
Giang Mộ Hành bật ra hai chữ: "Không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-doan-chinh-2/1920089/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.