Yến Hảo thức giấc vì nóng, hai mắt cậu còn dính vào nhau, cậu quơ tay qua bên cạnh tìm con thỏ Bonnie như thường ngày, lúc chạm đến một thứ ấm áp cậu còn bóp bóp theo bản năng, cảm giác rất chân thật. 
Yến Hảo trợn trừng mắt, trong tầm nhìn của cậu là một khuôn mặt mà cậu mê luyến đang gần trong gang tấc, hơi thở ấm nóng như vờn chơi giữa hàng lông mày cậu khiến cậu nhồn nhột. 
Cậu hít vào một hơi, đầu óc choáng váng, nhịp tim mãnh liệt, toàn thân ướt mềm run rẩy. 
Tiếp đó nữa, máu trong người cậu sôi sùng sục. 
Không ngờ Giang Mộ Hành bị mộng du thật, chưa ở cùng bao lâu mà anh đã leo lên giường cậu, cậu cứ tưởng phải qua mấy tháng nữa chứ. 
Một giây trước Yến Hảo còn chìm trong đại dương vui sướng, một giây sau cậu như bị sét đánh khi trông thấy chiếc thuyền buồm ở đầu giường. 
Đây là phòng của Giang Mộ Hành! 
Yến Hảo sợ nhũn người, huyết dịch đang sôi trào nguội dần, đầu óc nóng bỏng hạ nhiệt, ba hồn bảy vía bay về cậu mới nhận ra tay mình vẫn đặt trên bụng Giang Mộ Hành, thứ cậu bóp chính là cơ bụng của anh. 
Cách một lớp áo ngủ mỏng tanh, xúc cảm vẫn còn quanh quẩn ở đầu ngón tay. 
Tình cảnh bây giờ rất nguy hiểm nên không cho phép Yến Hảo dời tay xuống hai tấc hay sờ soạng hôn hít, cậu cẩn thận rút tay về, sắc mặt thay đổi xoành xoạch. 
Tối qua cậu chỉ định nằm một lát thôi mà? Sao ngủ quên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-doan-chinh-2/1920074/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.