Yến Hảo choáng váng ăn hết nửa miếng bánh, suốt quãng đường từ nhà hàng trở về nhà trọ cậu vẫn còn mê man như đang trong mơ. Một giấc mơ vừa dài vừa đẹp, cậu không dám nghĩ gì nhiều vì sợ sẽ bị tỉnh giấc. 
Giang Mộ Hành đóng cửa, thay giày, vào phòng khách bật điều hòa, thấy cậu thiếu niên vẫn đứng ở cửa ngẩn ngơ như thể thả mất linh hồn, anh trầm giọng gọi: "Yến Hảo, lại đây." 
Dây cung trong đầu Yến Hảo run lên, ba hồn bảy vía quay lại, cậu đột nhiên lao về phía Giang Mộ Hành với đôi mắt sáng rỡ và nóng rực, tràn đầy niềm vui sướng lẫn chút uất ức. Anh không tránh mà dang đôi tay đón lấy chàng trai bổ nhào tới mình, va vào luồng sức mạnh này khiến anh phải lùi về sau vài bước. 
Yến Hảo vòng hai chân qua eo Giang Mộ Hành, hai tay ôm cổ anh, đu cả người mình lên. 
Giọng Giang Mộ Hành lộ vẻ bất lực: "Ghì chặt quá." 
Yến Hảo ôm rịt anh, quăng đi vẻ nhút nhát trước kia, được cưng mà kiêu: "Anh ráng chịu chút đi." 
Giang Mộ Hành: "..." 
Anh bế Yến Hảo vào phòng bên cạnh, rèm cửa sổ hé ra một nửa để ánh sáng lờ mờ lọt vào, hơi lạnh từ điều hòa phòng khách phả vào trong. Trái tim của hai thiếu niên đập thình thịch, tình yêu thuần khiết trong sáng ngập tràn trong không khí. 
Yến Hảo cong tấm lưng mảnh khảnh, tựa sát đầu lên cổ Giang Mộ Hành, dụi dụi vào đó như chú cún con. 
Giang Mộ Hành thở ra một hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-doan-chinh-2/1920057/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.