Giang Mộ Hành đang dọn phòng khách, anh nghe thấy tiếng Yến Hảo la thì dừng việc, đi vào phòng. 
"Sao vậy?" 
Yến Hảo giơ cao chiếc vòng tay. 
Giang Mộ Hành phối hợp nói: "Đẹp." 
Yến Hảo ngoắc tay với anh: "Anh lại đây, em đeo cho anh." 
Giang Mộ Hành nhíu mày: "Anh không đeo." 
Yến Hảo lắc lắc hai chiếc vòng trong tay: "Đây là vòng kiểu người yêu Hạ Thủy tặng, em muốn đeo với bạn trai mình, em khuyên anh nên trả lời lại." 
Giang Mộ Hành: "..." 
Không lâu sau, chiếc vòng khắc chữ "VV" được đeo vào cổ tay Giang Mộ Hành. Yến Hảo đeo chiếc còn lại, cậu giơ tay mình cạnh tay anh, xoay các hạt có chữ lại tạo thành "VVHP", vĩnh viễn hạnh phúc. 
"Năm sau Hạ Thủy ra nước ngoài, nhà Dương Tùng đã dự tính lâu rồi, chắc là cũng đi nước ngoài, còn một mình em." 
Yến Hảo không thể giấu nỗi buồn và lạc lõng trên mặt, cậu nhận ra hơi thở của Giang Mộ Hành thay đổi, hoảng sợ vội giải thích: "Em không hối hận khi ở lại nước, anh đừng nghĩ nhiều." 
Giang Mộ Hành giơ tay cọ cọ mặt cậu: "Anh không nghĩ nhiều." 
Yến Hảo vẫn lo lắng: "Thật không?" 
"Ừ." Giang Mộ Hành an ủi cậu: "Em sẽ kết bạn mới khi lên đại học." 
Yến Hảo nép vào lòng anh: "Em mong là vậy." 
Không chỉ riêng người yêu mà bạn bè cũng rất xem trọng duyên phận, có thể tỏ tình, có thể gặp nhưng không thể cầu. 
Giang Mộ Hành lấy một thứ từ trong túi ra: "Tống Nhiên đưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-doan-chinh-2/1920032/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.