Không phải Yến Hảo không biết gì đến mức phải nhờ Giang Mộ Hành giảng toàn bộ, cậu làm những bài mình biết trước, Giang Mộ Hành ngồi gõ máy tính bên cạnh, tiếng phím lạch cạch như một bản nhạc hay ho quanh quẩn dây thần kinh Yến Hảo. 
"Anh làm xong hết bài về nhà rồi sao?" 
"Ừm." 
"Không cần lật sách?" 
"Có lật." 
"Hay anh làm thêm vài bài đi?" 
"..." Giang Mộ Hành bó tay: "Anh đang làm." 
Yến Hảo sửng sốt, cậu cứ tưởng anh đang chơi máy tính: "Cái gì?" 
Giang Mộ Hành gõ phím, dõi đôi mắt lên màn hình, nói ngắn gọn: "Làm việc bán thời gian." 
Yến Hảo lẩm bẩm: "Làm việc bán thời gian?" 
Một giây sau cậu mới sực tỉnh, nhanh chóng đứng dậy đi qua chỗ Giang Mộ Hành, ghé đầu lại nhìn thì thấy màn hình có hơn chục câu trắc nghiệm về kiến thức ôn tập năm lớp mười hai, công tắc bộ nhớ của Yến Hảo được bật lên, những ngày chuẩn bị cho kì thi ùa tới trước mặt cậu, cảm giác như đã trôi qua mấy đời. 
Giang Mộ Hành nắm tay cậu, xoa ngón cái lên mu bàn tay cậu: "Cân bằng trong lòng chưa?" 
Yến Hảo giả ngu: "Có gì đâu mà không cân bằng?" 
Giang Mộ Hành thở dài: "Nếu em làm bài tập mà anh chơi máy tính..." 
Yến Hảo lúng túng đỏ bừng mặt, ngang ngược bịt miệng Giang Mộ Hành ngăn anh nói tiếp. 
Giang Mộ Hành hôn lòng bàn tay cậu, cắn nhẹ hai cái. 
Yến Hảo run tay, hít thở hỗn loạn ướt át: "Em còn nhiều bài chưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-doan-chinh-2/1919997/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.