Anh Quốc
Gần bãi biển, cảnh sắc thiên nhiên tươi mới. Không khí trong lành, một tòa biệt thự màu xanh dương pha chút trắng ngà, nằm gọn kế bên giàn hoa tường vi khoe sắc rực rỡ.
Bên trong căn biệt thự không khi nào ngớt tiếng nói cười.
"Tiểu Nhiên con định bao giờ cho ba đám nhóc gặp con?" mẹ cô ôm đứa nhỏ cưng nựng.
Cô đưa mắt nhìn 2 bảo bối đáng yêu trên tay ông bà mà thở dài "Ba mẹ cũng biết, anh ấy hiện tại là người đã có gia đình, con không muốn bảo bối của mình bị coi là con hoang. Tiền con kiếm được không đủ nuôi 2 đứa nhỏ sao?"
"Nhiên Nhiên nói đúng, bà xem giờ nhà chúng ta còn thiếu gì nữa sao?". Ba cô ôm cháu gái đưa mắt nhìn mẹ cô hỏi.
Bà cũng chỉ muốn con gái mình có nơi có chốn thôi mà "Tùy cha con ông vậy, miễn sao bảo bối luôn khỏe mạnh là được"
Cô nhìn mà ghen tị với 2 đứa nhỏ ghê "Ba mẹ con cũng là bảo bối của 2 người đó"
"Chị ra rìa từ khi 2 bảo bối xuất hiện rồi, em trai đáng yêu của chị còn bị bỏ rơi đây". An Bình từ ngoài bước vào nhà lên tiếng an ủi chị gái.
Cô thấy em trai liền ấm ức tố cáo "Em xem chị em vất vả mới sinh ra chúng, giờ thì hay rồi chúng cướp mất ba mẹ của chị"
Cậu rất sẵn lòng ôm ấp vỗ về an ủi chị gái.
Nếu cảnh này để đám đàn em hay đối thủ của cô biết được. Chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-cung-tong-tai-the-no/2813611/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.