Tối hôm đó anh dẫn Tiểu Quân ra ngoài để cô ấy cảm thấy thoải mái hơn; trên thực tế, anh còn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi cô lúc ở kiểm sở, ở toà án, Tiểu Quân không muốn nói, bởi trong lòng cô có áp lực, cô sợ hãi, cho nên anh cũng không muốn hỏi.
Ở công viên bên cạnh kiểm sở, Tiểu Quân ngồi trên ghế đá, Ngô Sỹ Dương đứng trước mặt cô, thân hình cao lớn y như trước kia, Tiểu Quân nhìn anh, trong lòng cảm thấy rất phức tạp.
Ngô Sỹ Dương ngồi xổm người xuống nhìn cô cô vẫn như năm đó, vẫn là cô gái khéo léo dịu dàng.
Cô đã từng không giải thích mà biến mất khỏi anh, khiến anh đau khổ, chờ đợi; chờ anh cũng đã chờ, đợi anh cũng đã đợi, anh đợi đến khi không muốn đợi thêm nữa, đợi đến tim của anh cũng thay đổi, hướng về một cô gái khác; vậy mà giờ Tiểu Quân lại trở về......"Tiểu Quân, anh cảm thấy có một số việc em vẫn chưa nói cho anh biết."
Cô co rúm lại, cả người sợ hãi, trong đầu như đang nghĩ tới chuyện xảy ra trong những năm gần đây.
"Những chuyện này liên quan tới vụ án, có lẽ cũng liên quan tới...... Năm đó tại sao em lại rời bỏ anh...... Tiểu Quân, em có thể thành thật nói cho anh biết không?"
Thân thể cô run rẩy, cắn môi dưới, nước mắt cũng chảy ra.
Đoạn trí nhớ kinh khủng kia không ngừng vọt ra, cô cảm thấy chính mình giống như đang bị trói chặt...... Không! Kinh khủng hơn, cô giống như là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-don-phuong-anh-that-dau-long/2685388/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.