Edit + Beta: Vịt
Hai ngày không ăn đồ ăn nghiêm chỉnh, mọi người gặm thịt bò phải gọi là lang thôn hổ yết. Chỉ có Thiệu Phi ăn tới không yên lòng, nhìn qua tâm sự nặng nề, Ngải Tâm giải quyết xong hai miếng lớn rồi, một miếng đầu của cậu còn chưa gặm được một nửa.
"Sao thía?" Ngải Tâm đụng đụng cánh tay cậu: "Chỗ nào không thoải mái?"
"Không."
"Không còn không nhanh ăn? Chúng ta bây giờ có thể ăn một chầu, không chừng ngày mai lại phải đả món ăn dân dã." Ngải Tâm ném tới một hộp sữa chua, nhỏ giọng nói: "Nhìn cái bộ dạng thương xuân bi thu kia của chú, Đại Ngọc cũng không đa sầu đa cảm bằng chú."
Đúng thế. Thiệu Phi nghĩ, Đại Ngọc lại không bị muỗi cắn vào chỗ đó.
Ngải Tâm quan tâm lung tung một trận sau đó tiếp tục gặm thịt bò, Thiệu Phi thấy không ai nhìn về phía mình, lặng lẽ hếch hếch đùi phải ra bên ngoài — bắp đùi bị quần ghìm lại, cởi ra một chút hơi không khó chịu như vậy nữa. Vừa nãy cậu kiếm cớ đi tiểu, chạy tới chỗ xa cởi quần nhìn một chút. Chỗ đó thật sự nhiễm trùng rồi, vừa đỏ vừa sưng, ở giữa còn là màu đỏ tía, ngón tay nhẹ nhàng nhấn một cái, liền đau tới ghê răng.
Thiệu Phi quá quen sống cẩu thả, bình thường bị thương chưa bao giờ để ở trong lòng, nhưng lần này không giống, nhấc quần lên sau đó cứ nghĩ tới cái u kia, đoán con muỗi có kịch độc hay không, độc tố đã tiến vào máu hay chưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-doi/3285957/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.