Edit + Beta: Vịt
Phòng tạm giam của Liệp Ưng đáng sợ hơn hắc ốc của bộ đội bình thường nhiều lắm.
Bình thường bộ đội cũng đã làm một gian phòng nhỏ dài rộng cao mỗi cái 1m5, người ở bên trong đứng không thẳng nằm không thẳng, thời gian dài đào tâm khoét phổi khó chịu.
(Móa nhét tui vào đó vừa in =))))
Liệp Ưng cũng có mấy căn phòng nhỏ như vậy, nhưng bên trong còn có một cái ghế bằng sắt, chiến sĩ phạm lỗi sẽ bị cột vào trên ghế sắt, ngồi một cái chính là mười mấy tiếng. Trong lúc đó không cấp thức ăn, chỉ cấp chút nước, cần phải đi WC mới cởi trói.
Thiệu Phi bị đưa vào phòng tạm giam, sợi dây vừa quấn, liền hợp thành một thể với cái ghế sắt.
Phòng tạm giam đen thui, cửa sổ duy nhất lớn chỉ bằng đầu trẻ con, ánh sáng từ chỗ đó tiến vào, chiếu vào chỗ cách hắn xa nửa mét.
Lúc cửa khóa từ bên ngoài.
Cảm giác ngồi trên ghế sắt vẫn khá tốt, mặc dù có thể đoán được ngồi lâu sẽ đau lưng, nhưng so với mấy phương thức trừng phạt chủng loại chồng chất kia của Lạc Phong, nhốt hai ngày căn bản không tính là chuyện gì.
Cậu vặn vẹo thân thể, tận lực làm cho mình ngồi thoải mái hơn. Trong không gian chật chội truyền ra tiếng ghế sắt đung đưa, không lâu sau lại gần như yên lặng.
Cậu nhắm mắt lại nhắm mắt lại, bộ dạng Tiêu Mục Đình bưng chén trà giống như tranh thuỷ mặc nhuộm trên giấy.
Khóe mắt dài nhỏ mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-doi/3285934/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.