Thiệu Phi tay phải quấn băng gạc, lúc ăn cơm cầm đũa không được, đổi thành thìa cũng rơi mấy lần.
Tiêu Mục Đình nói: "Đổi tay, dùng tay trái cầm đũa."
Thiệu Phi đổi thìa về đũa, thử gắp thịt kho tàu trong chén, gắp mấy lần cũng không thành công.
Tiêu Mục Đình hỏi: "Trước kia không có luyện qua tay trái?"
Thiệu Phi lắc đầu, thật sự gắp không nổi, dứt khoát đâm xuống một cái, xuyên thịt kho tàu ở trên đũa.
Mâu quang cậu lóe lóe, khóe mắt trượt ra một dãy đắc ý tỏ ra tiểu thông minh.
Tiêu Mục Đình lại hai mày hơi ngưng, nhìn cậu nhét thịt kho tàu vào trong miệng, tư thế biệt nữu mà gẩy cơm.
Thiệu Phi lúc kéo chiếc đũa gắp miếng thịt kho tàu thứ 2, Tiêu Mục Đình từ trong tay cậu cầm chén qua, đũa cũng đều bị lấy đi, nhanh chóng gắp mấy miếng thịt, mấy miếng rau đặt trong chén, trộn hai cái, gắp một đũa cơm phủ rau chống tới bên mép cậu, "Há mồm."
Đôi môi Thiệu Phi giật giật, má đỏ cực kỳ xấu hổ.
Muốn há mồm sao? Sẽ lộ ra vẻ rất kinh sợ hay không?
Không há? Sẽ mất mặt mũi Thiếu tướng, đắc tội Thiếu tướng hay không?
Thiệu Phi tâm niệm chuyển nhanh, lại cúi đầu một cái, thấy đũa bên mép vẫn không nhúc nhích, liền giống như máy ngoạm lấy.
Tiêu Mục Đình tái diễn nói: "Há mồm."
Lúc nhận qua một đũa thức ăn, Thiệu Phi có loại cảm giác cổ quái, cảm thấy tư thế Tiêu Mục Đình không đúng lắm, lại tạm thời nghĩ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-doi/3285929/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.