Giang Mỹ Hy lại không kìm được dặn dò thêm vài câu: “Đừng tưởng vào được U Kí là không còn gì phải lo nghĩ nữa, sau này mỗi năm đều sẽ đào thải một số người, cháu tự mình cân nhắc đi.”
Mục Địch sốt ruột dạ một tiếng rồi hỏi Giang Mỹ Hy: “Cho nên dì ơi, dì gọi cháu đến là để đưa cháu cốc nước này à?”
Giang Mỹ Hy mải nghĩ đến chuyện của Diệp Hủ, tâm trạng trở nên phức tạp. Cô sắp xếp từ ngữ một chút, hỏi Mục Địch: “Đúng rồi, dì nghe nói đợt tuyển dụng này có một chàng trai rất ưu tú…”
Cô còn chưa nói hết, Mục Địch đã ngắt lời cô: “Dì nói Diệp Hủ ấy à?”
Giang Mỹ Hy ngẩn ra: “Ờ, hình như tên như thế…”
Mục Địch nói: “Đúng là anh ta rất ưu tú, đứng đầu chuyên ngành của mình, nghe nói vốn định ra nước ngoài học tiếp, không biết sao lại đi tìm việc nữa.”
“Dì nhớ cậu ta không cùng chuyên ngành với cháu, sao cháu biết rõ chuyện của cậu ta vậy?”
“Người nổi tiếng mà! Mọi người đều quan tâm, hơn nữa bây giờ ngày nào bọn cháu cũng ngồi cùng nhau lúc lên lớp, cháu biết rõ lắm.”
Giang Mỹ Hy vừa nghe thấy thế liền cảm thấy không ổn: “Là sao? Mục Địch, không phải cháu…”
“Stop! Stop! Biết ngay là dì sẽ nghĩ ngợi linh tinh mà, anh ta rất tốt nhưng không phải kiểu cháu thích.”
Giang Mỹ Hy thở phào nhưng vẫn hơi tò mò, dù sao thì ngoại hình của Diệp Hủ nhìn một cái đã biết không phải dạng vừa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-di-giang-tieu-thu/3477251/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.