"Ba à, để một mình Nhật Hạ ở đó có tiện không, con bé rất khó ăn đấy lại còn khó ngủ nữa." Nhật Minh lo lắng hỏi.
"Ta sẽ thường xuyên đến xem tình hình con bé". Ông Nhật ngửa người ra sau ghế ôn tồn bảo. "Với lại chẳng phải con là người kêu ta cho Nhật Hạ đến An Bảo Đường sao, bây giờ hối hận rồi à"
"Không phải...theo như thông tin con điều tra thì An Bảo Đường được dựng lên mục đích không đơn giản chỉ huấn luyện sự nhanh nhẹn, tháo vát cho các gia chủ tương lai của các gia tộc mà còn thông qua các khóa huấn luyện để lấy thông tin, đo đạt IQ và đường đi nước bước trên thương trường của các gia chủ tương lai...con chỉ sợ Nhật Hạ nó..."
"Trời sinh Nhật Hạ vốn dĩ rất thông minh con bé sẽ nhận ra mục đích chính của An Bảo Đường sớm thôi, với lại ta muốn chuyến đi này của Nhật Hạ không chỉ cải thiện sức khỏe của nó mà còn muốn nó đấu trí với một số người". Ông Nhật nhoẻn miệng cười nhưng lại không kém phần nghiêm nghị.
"Đấu trí?". Nhật Minh nhíu mày khó hiểu.
"Ý ba nói là muốn nói tới người của Thanh gia và Bảo gia à...còn có...cả An gia"
"Đúng, những đứa trẻ của các gia tộc trên mà con nói tuy chúng còn nhỏ nhưng lại không phải người thường, tụi nó là thiên tài trên cả thiên tài...đặc biệt là là đứa trẻ của An gia...An Lam"
_____________________
Nhật Hạ bước vào phòng WC với tâm trạng hậm hực, tức giận, cánh tay ngọc ngà trắng nõn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam/2862320/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.