Sau một ngày dài bị hành hạ thân xác cuối cùng Nhật Hạ cuối cùng cũng được thả về phòng nghỉ ngơi. Cơ thể cô lả nhừ tay chân xụi lơ chẳng thể di chuyển được nữa.
Sao mà cái người nào đó thù dai thế chỉ là một nụ hôn thôi mà nỡ lòng nào hành hạ con nhóc đáng thương này suốt một ngày trời chứ. Sắp tới cô phải sống thế nào đây.
"Nhật Hạ, cậu không tắm sao?". Du Linh một tay lao tóc một tay lay người Nhật Hạ dậy.
"Tớ không đi nỗi nữa" Nhật Hạ tư thế bất động uể oải nói.
"Xì, cậu yếu quá đó mới vận động có tí mà người như cộng bún thiêu vậy" Du Linh biễu môi.
Nhật Hạ im lặng không lên tiếng.
"Cậu mau tắm đi rồi còn đi ăn, trời sắp tối rồi" Du Linh thúc dục.
"Tớ không ăn cậu ăn trước đi...tớ muốn ngủ" Nhật Hạ ngắm nghiền đôi mắt lại.
"Ăn xong rồi ngủ...Nhật Hạ" Du Linh ba đầu sáu tay lôi Nhật Hạ dậy nhưng đành bất lực "Vậy tớ ăn trước nhé, tắm sớm đó" trước khi đi ra khỏi cửa cô nàng khả ái này không quên dặn dò cô bạn cùng phòng.
Nhật Hạ chìm vào giấc ngủ khoảng 15p rồi lại đột ngột hốt hoảng tỉnh dậy. Cô lại gặp ác mộng nữa rồi, mồ hôi nhuể đầy trên trán, Nhật Hạ dây dây thái dương rồi đem thân mệt mỏi vào nhà tắm.
Sau khi tắm xong thì Nhật Hạ không vào nhà ăn mà đi thẳng ra ngoài dạo một lúc. Cô ngồi dưới một tán cây cổ thụ ngắm nhìn lấy bầu trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam/2862301/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.