Tại nhà ăn của học viện VOF, Nhật Thiên một thân nhàn nhã, lười biếng ngồi trên ghế, ánh mắt nhìn lấy bao quát không gian đầy ắp người đứng người ngồi, náo nhiệt vô cùng.
"Nhật công tử, hôm qua có việc gì mà không tham gia khóa hội mặt với anh em thế." Jonh với thân người cao ráo cùng với gương mặt với vẻ làng chơi, thu hút biết bao ánh nhìn.
"Hội mặt?" Nhật Thiên nhếch miệng cười một cái, ngẩn đầu lên, nhướng mày với Jonh: "Các người một tuần hội mặt bao nhiêu lần, với lại ta bây giờ cũng không hứng thú với mấy thú vui ấy nữa."
Jonh chề môi, thấp giọng chê cười: "Nhật Thiên, ngươi quả thật ngày càng thay đổi nha, gần một năm trở lại đây ngươi cho ta không ít bất ngờ, sao thế, một bad boy chính hiệu như ngươi mà có thể dễ dàng từ bỏ chốn ăn chơi như vậy sao." Hắn ngừng một chút như đang suy nghĩ điều gì, sao đó lại lên tiếng hỏi: " Hôm qua Linda có nhắn với ta, cô ấy nói rất nhớ ngươi, muốn hỏi ngươi khi nào thì đến."
Nhật Thiên khẽ nhíu mày, anh đưa tay lên day day trán: ''Linda?"
Linda là ai?
Anh với cô ta có quen biết à.
"Xem thái độ của ngươi kìa, uổn công người ta ngày đêm thương nhớ đến ngươi, vậy mà ngươi ngay cả cái tên của người ta cũng không nhớ, giỏi nhỉ." Jonh mỉa mai.
"Ta chịu, với hơn gần một năm nay ta đâu có gần nữ giới, không nhớ cũng phải thôi." Nhật Thiên nhún vai tỏ vẻ không biết, mà anh quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam/2862226/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.