Móa! Ai gấp hả? Ai muốn cường bạo anh chứ?
Vô sỉ, khốn kiếp, không biết xấu hổ!
Đôi mắt đẹp nhíu lại, lóe ra ngọn lửa rực rỡ, Thủy Tâm Nhu cắn răng trừng mắt nhìn Đường Diệc Sâm. Cô theo bản năng chống hai tay trên lồng ngực anh.
Chiếc áo vest không gài nút làm lộ ra chiếc áo sơ mi trắng, bàn tay cô chạm đến nhiệt độ nóng rực trên người anh.
Thủy Tâm Nhu chợt giật mình, cô nhớ tới hành động dây dưa này, giãy dụa vài lần nhưng lại không đứng dậy được.
Vặn vẹo qua lại, cô còn cảm giác được dục vọng của anh có chút thay đổi, nháy mắt thức tỉnh.
“Đường Diệc Sâm…” Thủy Tâm Nhu tức giận giậm chân, khuôn mặt khẽ ửng đỏ. Cô lúc này không biết có bao nhiêu khó xử.
“Ừm, bà xã, anh nghe đây.”
“Khốn kiếp, anh câm miệng cho em, không cho nói, anh đứng lên cho em.” Thủy Tâm Nhu nói xong cũng không giữ được bình tĩnh nữa, cô bắt đầu quơ bàn tay trắng đánh Đường Diệc Sâm.
Động tác của bọn họ cực kỳ mờ ám, Phí Lạc đuổi theo sau lưng nhìn thấy mà chua xót.
Đường Diệc Sâm rất khốn kiếp, điều này anh hoàn toàn đồng ý cách mắng của Thủy Tâm Nhu. Quả thực, anh hiện tại đang vô sỉ ôm eo Thủy Tâm Nhu, hai chân còn kẹp chặt cô, khiến cô không thể động đậy.
Nháy mắt, Đường Diệc Sâm ngoan ngoãn ngậm miệng, nhưng ý cười lưu manh bên môi ngày càng sâu. Anh lưu manh nhìn chằm chằm Thủy Tâm Nhu.
Bà xã gọi anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502867/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.