“Bà xã, em mở cửa ra đi!” Đường Diệc Sâm ăn nói khép nép cầu xin, lại gõ cửa.
Thủy Tâm Nhu ở dưới chăn lăn tới lăn lui, hàm răng cắn chặt, cô có một loại kích động muốn nổi bão.
“Gọi gọi gọi… gọi cái rắm, ai là bà xã của anh hả? Biết điều thì mau cút đi, nghe đến phiền!” Thủy Tâm Nhu không nhịn được, gắt một tiếng.
‘Bộp bộp bộp…’
Sau vài tiếng vang, ngoài cửa đột nhiên không có âm thanh.
Mấy giây sau, Thủy Tâm Nhu nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc xuống lầu.
“Đậu phộng, đàn ông đều là miệng ngọt, lời nói của đàn ông tuyệt đối không thể tin, nhất là tên khốn Đường Diệc Sâm kia!”
Thủy Tâm Nhu tức giận vén chăn lên, lộ đầu ra, cô hít thở từng chút một, chửi rủa.
Thật vất vả mới bình ổn lại cảm xúc bị trêu chọc, Thủy Tâm Nhu tức giận vuốt tóc, đôi mắt đẹp lập lòe lửa giận.
Cô đứng lên, mở cửa nhìn một chút, bên ngoài thật không có người.
“Hừ.. hừ… hừ…” Thủy Tâm Nhu phồng má tức giận, liên tục hít mấy hơi, sau đó đóng cửa tiếp tục ngủ.
Mẹ nó, đừng cho những người vô vị kia phá hư tâm tình tốt của cô, xem nhẹ, từ đáy lòng trực tiếp xem nhẹ là được.
—————
Thủy Tâm Nhu tuyệt đối không nghĩ tới không phải Đường Diệc Sâm rời đi, mà xuống lầu thuyết phục chủ nhà cho anh chìa khóa dự phòng.
Vì để tạo bất ngờ khiến Thủy Tâm Nhu trở tay không kịp, anh còn cởi giày ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502836/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.