Hút xong điếu thuốc trên tay, tiện tay ném vào trong gạt tàn, Đường Diệc Sâm đứng dậy, anh cầm tài liệu Đoạn Vô Ngân vừa đưa đi ra khỏi văn phòng.
Vừa lái xe, anh vừa nhấn bluetooth để gọi điện thoại.
“Ồ… Đường Diệc Sâm, cậu tìm tôi?” Thủy Mộ Hàn vừa bắt điện thoại, giọng nói dồi dào từ tính kia mang chút trào phúng hừ lạnh.
Đường Diệc Sâm khẽ nhíu mày, vô vị nói: “Có rảnh không? Em muốn nói chuyện với anh, em hiện tại sắp tới Vạn Huy rồi.”
Thủy Mộ Hàn im lặng một chút, lạnh lùng nói: “Được, cậu tới văn phòng tôi.”
Đường Diệc Sâm dừng xe xong, anh trực tiếp đi lên văn phòng Thủy Mộ Hàn. Hai người đàn ông toàn thân lộ ra khí phách thâm trầm nhìn nhau, khóe miệng không hẹn mà khẽ nhếch lên.
Thủy Mộ Hàn đốt điếu thuốc kẹp trong hai ngón tay, anh nheo đôi mắt sâu thẳm lại, chậm rãi hít vào, bàn tay khác sờ lên cằm, khẽ cong môi mỏng gợi cảm, “Có chuyện gì muốn nói với tôi, nói thẳng đi, tôi không quen quanh co lòng vòng.”
Đường Diệc Sâm mấp máy môi, cầm hộp thuốc lá trên bàn Thủy Mộ Hàn, tùy ý lấy điếu thuốc đặt bên miệng, bật lửa.
“Anh rể, không ngại em hút một điếu chứ?”
“…”
Môi mỏng thở ra đám khói mù lượn lờ, Đường Diệc Sâm mới hé miệng, “Cảm ơn anh chịu gặp em!”
Ha ha… Thủy Mộ Hàn cười cười, ý cười nơi khóe môi anh ngày càng sâu.
Ngón tay gẫy tàn thuốc, anh hít một hơi, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502832/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.