Ngồi ở bên ngoài một mình hồi lâu, Đường Diệc Sâm mới đứng dậy trở về phòng. Thủy Tâm Nhu đã nằm ngủ, cô quay lưng về phía anh.
Cửa sổ phòng bọn họ mở ra, cho dù nằm chỉ cần mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ là có thể thưởng thức bầu trời đêm như ngày này. Phía chân trời, Bắc cực quang còn chưa biến mất, đỏ, cam, vàng xanh, xanh lam, tím các loại giao nhau, sắc thái rõ ràng, thay đổi không ngừng, màu sắc rực rỡ tương phản.
Kỳ thật, Thủy Tâm Nhu chỉ nằm trên giường, cô cũng không ngủ, nghe Đường Diệc Sâm mở cửa đi vào, cô mới nhắm mắt lại. Một trận tiếng sột soạt cởi áo vang lên, ngay sau đó, Thủy Tâm Nhu cảm nhận được giường lớn lõm sâu xuống. Kế đó, một bức tường nóng dán chặt phía sau cô, chóp mũi dán lên cần cổ trắng nõn của cô, hơi thở cực nóng phun lên làn da trơn mềm của cô, ngưa ngứa. Hơn nữa, bên hông cô có thêm một đôi tay to ôm cô vào trong lồng ngực nóng rực.
Cô cảm nhận được tim anh đập mạnh và nhanh.
Thủy Tâm Nhu không tự chủ được rùng mình một cái, hai vai cô co rụt lại. Cô né tránh hô hấp cùng cái ôm nóng rực của Đường Diệc Sâm theo bản năng.
Vốn buồn ngủ, nhưng thế này làm sao Thủy Tâm Nhu có thể ngủ được. Cô cùng Đường Diệc Sâm thân mật vô số lần, bị anh ôm ngủ là chuyện tự nhiên cỡ nào, cô không bài xích, nhưng từ trong tim có cơn xao động chậm rãi lan ra, thấm vào tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/1926744/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.