Chương trước
Chương sau
“Thủy Tâm Nhu, em ở đâu? Xin em đừng trốn anh!”

Đường Diệc Sâm dùng hết sức lực toàn thân hô to, anh xoay người, đôi mắt lo lắng nhìn con đường đông nghịt, đèn neon sáng trưng. Chưa bao giờ lại bị mê mang chiếm cứ đầu óc anh, tâm anh từng chút từng chút trầm xuống theo bóng đêm. Cảm giác thiếu hụt trong lòng phảng phất như muốn mạng anh, anh cực kỳ mệt mỏi khẽ rên.

Lúc này anh cũng cực kỳ giống một kẻ điên gào thét lung tung, người đi đường không tự chủ được nhìn theo anh. Người khác đối với anh thế nào anh đã chẳng quan tâm, anh vừa hô vừa tiếp tục chạy như điên, bóng lưng hòa vào ánh đèn mờ nhạt hết sức thê lương, cô đơn!

—————-

“Lại phái người đi tìm cho tôi!” Tiếng nói hùng hậu ẩn chứa lửa giận, Phí Đằng mặc tây trang sang trọng, trên trán đã nổi đầy gân xanh.

Thằng khốn này cũng dám chạy mất tăm trong tiệc đính hôn lớn như vậy, tên nhóc kia thật sự đáng đánh đòn.

Đúng hạn tổ chức, tân khách đều đã đến, để ông biết làm sao bây giờ. Mặt mũi này ông sao có thể mất được!

“Chủ tịch, chúng tôi đã tìm khắp Hong Kong cũng không thấy người. Nghe nói, nghe nói…”

“Làm gì mà lắm lời vô nghĩa vậy, nói mau, đi vào trọng điểm.”

“Nghe nói.. cậu Lạc đã xuất cảnh, anh ấy đi Macao. Giờ chúng tôi đuổi theo bắt anh ấy trở về thì cũng không kịp tham gia tiệc đính hôn này. Chúng tôi chỉ vừa mới tra được tin tức.”

“Còn nữa… tân khách bên ngoài cũng đến đông đủ, tiệc này có cử hành như đã định hay không?”

Nghe vậy, Phí Đằng lại càng không vui nhíu mày, cả khuôn mặt căng cứng đen thùi. Toàn thân lại cứng đờ, rõ ràng tức giận.

“Thằng nhóc thối, chờ nó trở về tôi nhất định phải chặt đứt chân nó, xem nó về sau làm thế nào chạy loạn.”

So với Phí Đằng, Cung Trạch Hách ở bên ngoài tiếp đón tân khách có vẻ bình tĩnh hơn.

Anh biết cậu em vợ đêm nay căn bản sẽ không tham dự, cậu còn chưa tới Macao đã gọi điện thoại nhờ anh phong tỏa hành tung của cậu cùng Thủy Tâm Nhu. Điều kiện giao dịch của bọn họ là chị cậu, vợ anh đêm nay phải ngoan ngoãn về nhà, không được chạy loạn khắp nơi.

Khốn kiếp, lần trước anh dẫn Tần Tử Kha tham dự một buổi tiệc kinh doanh cũng không khiến cô tự giác về nhà, lần này thật sự là chống đối với anh rồi. Tóm lại, cậu em vợ nói vợ anh đêm nay sẽ ngoan ngoãn để anh dẫn về nhà, hơn nữa có ‘phúc lợi’ anh muốn đã lâu. Cám dỗ lớn như vậy, anh đành thật có lỗi với ba vợ cùng Đường Diệc Sâm rồi.

Anh tin buổi tiệc này sẽ có cách hoàn mỹ để xử lý, sẽ không bị khuấy loạn lên.

Đường Diệc Sâm hẳn là sẽ không bỏ qua cơ hội phản kích tốt như vậy, chỉ cần cậu em vợ nhà anh thuận lợi đính hôn, nước chảy thành sông thì không có đường trở mình rồi.

Trong một đợt tân khách mới đến, Cung Trạch Hách thấy Đoạn Vô Ngân, anh nhanh chóng tới chào hỏi.

“Trợ lý Đoạn, hoan nghênh tới tham dự! Tổng giám đốc nhà anh không rảnh tham dự sao?”

“Cung tổng, cậu em vợ nhà anh bận rộn như vậy, Tổng giám đốc nhà tôi làm sao có thể nhàn rỗi chứ. Nói cho anh một tin tốt, con gái lớn nhà họ Chu đào hôn, Chu Kỳ Dương đang tìm cô ấy khắp nơi a. Có điều, chuyện này tuyệt không ảnh hưởng tiệc đính hôn đêm nay, nhất định sẽ thành công viên mãn.”

Trong tích tắc hai người bắt tay ấy, Đoạn Vô Ngân thô bạo kéo Cung Trạch Hách lại gần, anh âm trầm nói bên lỗ tai anh.

“Nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm, Đường tổng nhà tôi sẽ nhớ rõ đại ân này của anh!”

“Theo Đường tổng lâu ngày, ngay cả trợ lý Đoạn cũng nói chuyện hài hước như vậy.”

Hai người không sợ nhìn trực diện, khóe miệng giật giật, ánh sáng lặng phảng phất như hai lưỡi đao giằng co đâm nhau.

Đánh giá trong ngắn ngủi, ha ha… Đoạn Vô Ngân tà mị cười cười, “Vẫn là Cung tổng có khí phách, Đường tổng nhà chúng tôi thúc ngựa cũng đuổi không kịp. Ngại quá, anh thật sự quá nhiệt tình, nhưng tôi cuối cùng phải tìm chỗ ngồi mới được.”

Ánh sáng lóe lên, xì, Cung Trạch Hách buông lỏng tay Đoạn Vô Ngân ra, “Chủ nhà nhiệt tình tiếp đãi là chuyện nên làm, tôi thật sự sợ thất lễ khách quý.”

“Vợ anh hình như có phần không ổn a, Cung tổng anh không sốt ruột sao? Bữa tiệc này, sài lang hổ báo rất nhiều, Cung tổng phải kiềm chế chút, cô Phí có tiếng gợi cảm nóng bỏng, cũng không biết anh có giữ nổi không?”

Nhìn theo ánh mắt sắc bén của Đoạn Vô Ngân, Cung Trạch Hách nhìn thấy vợ yêu của mình sắc mặt ửng hồng, bộ lễ phục cổ chữ V kia đã hoàn toàn làm nổi bật khuôn ngực tròn trịa, chết tiệt, cô lại còn kéo xuống dưới.

Anh thiệt thòi quá!

Nháy mắt, anh cũng hiểu rõ ý của cậu em vợ, vợ anh tối nay nhất định phải đi cùng anh, hơn nữa bây giờ phải đi.

“Trợ lý Đoạn, đêm nay uống thỏa thích, tôi xin lỗi không tiếp được.” Cung Trạch Hách giống như một trận gió quét qua, lời nói của anh vẫn rơi vào bên tai Đoạn Vô Ngân.

Xì… Đàn ông đều giống nhau!

Ánh mắt Đoạn Vô Ngân không khỏi lộ ra tia khinh bỉ, liếc nhìn chung quanh, anh liếc mắt ra hiệu cho người dẫn chương trình đêm nay.

——————-

Kịch hay long trọng lên sàn, sau khi người dẫn chương trình nhận được ánh mắt Đoạn Vô Ngân, anh cầm micro lên sân khấu.

“Xin chào các vị khách quý, cảm ơn mọi người đã bớt thời gian tới tham dự nghi thức đính hôn kết duyên của hai nhà Chu – Phí. Bây giờ chúng ta bắt đầu với ảnh chụp hồi còn bé của cô dâu chú rể, xem bọn họ tương thân tương ái thế nào. Anh Lạc cùng cô Chu sẽ kể cho mọi người câu chuyện tình yêu làm sao cảm động đối phương.”

Nghe vậy, Phí Đằng cùng Chu Kỳ Dương đang lo lắng nghĩ biện pháp chữa cháy thế nào đưa mắt nhìn nhau, bọn họ đều như đang tự hỏi đối phương: ‘Thân gia, ông nghĩ biện pháp giải quyết rồi hả?’

Mặc kệ đem ngựa chết chữa thành ngựa sống, hai vị chuẩn thân gia cũng theo người dẫn chương trình nhìn chăm chú vào màn hình lớn trên sảnh tiệc. Theo giải thích của người dẫn chương trình, trên màn hình lớn xuất hiện ảnh chụp Phí Lạc cùng Chu Mạt trước đây, sau đó đến lúc bọn họ trưởng thành.

“Đúng là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi…”

Đột nhiên không nghe thấy tiếng nói người dẫn chương trình, anh cũng như mọi người cực kỳ kinh ngạc nhìn chằm chằm bông tuyết nhấp nhoáng trên màn hình lớn.

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì đây, đoạn video này là anh Lạc gửi cho tôi, anh ấy muốn tôi phát trên tiệc đính hôn của anh ấy và cô Chu Mạt, muốn mọi người chứng kiến cho tình cảm đã đạt được trái ngọt của bọn họ. Mọi người chờ một chút nha, nói không chừng anh Lạc cho chúng ta một sự ngạc nhiên.”

“…”

“Oa… thật đặc sắc a! Bức tranh tuyệt sắc diễm lệ này lập tức sôi sục máu huyết, anh Lạc, anh thật có phúc mà…”

Mọi người nhìn chằm chằm màn hình lớn, cũng ngạc nhiên giống người dẫn chương trình. Phí Đằng cùng Chu Kỳ Dương lại đen mặt, lập tức duỗi tay vịn trán, khóe miệng bọn họ không tự giác giật giật.

Người không tới, cũng không đến mức dùng tình cảm mãnh liệt như vậy bày ra cho khắp nơi xem chứ. Nhưng video này một khi truyền ra, đám hỏi hai nhà thật sự không có chuyển biến khác, kết định!

Cho dù nhà họ Phí không cần thể diện, nhà họ Chu bọn họ tuyệt đối muốn thể diện.

“Lạc, anh nhanh lên nha… khách khứa đang chờ chúng ta.”

“Ừm… để cho bọn họ chờ đi, chúng ta phải tận hưởng lạc thú trước mắt. Mạt, chuyên tâm chút…”

Rõ ràng trên màn hình lớn là khuôn mặt của Phí Lạc cùng Chu Mạt, bọn họ đang làm chuyện thân mật nhất, các tân khách thấy rõ ràng.

Đại khái một phút đồng hồ tình cảm mãnh liệt đột nhiên lại biến thành bông tuyết, màn hình lớn cũng tối lại, người dẫn chương trình lại mở miệng nói, “Anh Lạc nhờ tôi nói với mọi người ăn uống no say, bây giờ anh ấy với bà xã rất bận, bận đến không có thời gian ra chào hỏi mọi người, mong mọi người thông cảm, uống thêm vài ly.”

Bữa tiệc mạo hiểm như vậy bị ồn ào thành như thế, biến nguy thành an, không có khách khứa nào muốn nam nữ chính phải xuất hiện, tất cả mọi người đều nghĩ, hai nhà Phí Chu có làm lễ đính hôn hay không thì cũng đã thành rồi.

Đoạn Vô Ngân cực kỳ hài lòng suất diễn này, anh ngửa đầu uống ly rượu đỏ.

“Người anh em, anh xả hận được rồi, báo chí sáng mai ra lò cho dù là thằng nhóc họ Phí kia có dây dưa gì với chị dâu, cậu ta cũng phải có được sự đồng ý của nhà họ Chu. Với tâm tư lo lắng cho con gái của Chu Kỳ Dương, ông ta tuyệt đối không cho con rể tương lai làm chuyện có lỗi với con gái bảo bối của mình.”

Khóe miệng hiện lên ý cười thâm sâu, Đoạn Vô Ngân lại cầm ly rượu đỏ đi qua phía Phí Đằng cùng Chu Kỳ Dương chúc mừng.

Hiện tại kỹ thuật photoshop quả nhiên là chuyên nghiệp. Một chút sơ hở cũng không dễ nhìn ra được.  Rất cảm tạ tổ tiên sáng tạo ra thứ đồ chơi này, quá con mẹ nó đã giận!

————-

Đi máy bay đường dài khá mệt nhọc, lại thêm nữa ban ngày buồn bã đi dạo lung tung, Thủy Tâm Nhu cũng mệt. Lên máy bay không bao lâu cô liền ngủ thiếp đi.

Không nghĩ tới cô vậy mà gặp Phí Lạc ở Macao, anh lo lắng cô nghĩ quẩn, cố ý muốn cùng cô đi Anh. Kỳ lạ là, cô ngủ thiếp đi, trong mơ màng còn xuất hiện gương mặt anh tuấn kia của Đường Diệc Sâm, anh đang kề sát vào cô, muốn hôn cô.

Khốn kiếp, tối hôm qua anh không chỉ ôm cô ngủ yên, vậy mà cả người còn sáp tới hôn cô tới thở cũng thở không được.

Nếu không phải hiện tại cô sanh non chưa khôi phục lại, không chừng tối hôm qua anh đã hóa thân thành sói, ăn cô không còn một mảnh.

Nghĩ đến tối hôm qua bị Đường Diệc Sâm chiếm tiện nghi các kiểu, trong lúc ngủ mơ Thủy Tâm Nhu tức giận, phát hiện anh muốn hôn, theo bản năng cô liền tung quả đấm tới gần mặt anh.

“Ui…” Cùng với tiếng rên, Phí Lạc che mắt trái lại. Anh bất quá chỉ muốn hôn trộm một cái mà thôi, Thủy Tâm Nhu ngủ vậy mà còn nặng nề đánh anh một cái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.