Gần tan tầm, Thủy Tâm Nhu cũng rất rảnh rỗi. Cô lấy di động ra xem, một cuộc gọi cũng không có, ngay cả một tin nhắn cũng không có.
Đường Diệc Sâm đi Mỹ đã 10 ngày, đa số là cô gọi điện thoại cho anh, anh rất ít chủ động liên lạc với cô.
Hàm răng cắn cắn môi dưới, theo bản năng, Thủy Tâm Nhu bấm số điện thoại Đường Diệc Sâm. Chết tiệt, cô vậy mà nhớ sai giờ, lúc này ở bên Mỹ trời còn chưa sáng, gọi điện cho anh cực kỳ không thích hợp.
Thủy Tâm Nhu muốn ngắt cuộc gọi, điện thoại lại bị Đường Diệc Sâm tiếp.
“Alo…”
Chỉ là một chữ rất đơn giản, khi nghe giọng nói trầm thấp quen thuộc lại có hơi chút khàn khàn kia của Đường Diệc Sâm, cái mũi Thủy Tâm Nhu cay cay. Thật không ra sao, cô rất nhớ anh.
Thủy Tâm Nhu đưa tay nâng trán, hàm răng cắn cắn môi cánh hoa, cô mới giật giật khẽ động, “Hi hi… ngại quá a, đánh thức anh rồi.”
“Không sao, anh sớm dậy rồi.”
Nghe được giọng nói ngọt ngào của Thủy Tâm Nhu, một chút phức tạp lướt qua đôi mắt sâu thẳm của Đường Diệc Sâm.
Trong khoảng thời gian anh đến Mỹ này, tựa hồ là vô cùng không thích ứng sai lệch múi giờ, buổi tối anh căn bản không làm sao ngủ được, cho nên, cho dù Thủy Tâm Nhu không gọi điện thoại cho anh, anh cũng đã sớm tỉnh.
Ngồi ở trong phòng, lấy thuốc ra hút.
“Anh.. gần đây bận lắm sao?” Bận đến không có thời gian gọi cho cô hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/1926686/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.