Ở trên đường về, Thủy Tâm Nhu nhận được điện thoại của Qua Nhã, bà bảo cô cùng Đường Diệc Sâm đêm nay về nhà ăn cơm.
Lúc vào cửa, Qua Nhã lôi kéo Thủy Tâm Nhu thì thầm, “Tâm Nhu, sáng nay lúc anh con ra cửa nói đêm nay trở về có chuyện tuyên bố. Mẹ thấy vẻ mặt nó rất nghiêm túc, ăn nói có ý tứ, phỏng chừng không phải nói chuyện hôn sự giữa nó và Bối Kỳ.
Trong lòng mẹ phiền muộn cả ngày, vẫn để cho con cùng Diệc Sâm cùng trở về nghe một chút nó nói như thế nào đi. Lỡ như có chuyện gì, mọi người cùng thương lượng. Này, con thân với anh con, gần đây nó xảy ra chuyện gì? Con hẳn là biết phải không?”
“Mẹ, con thấy… mẹ suy nghĩ nhiều rồi, chờ chút để ảnh tự mình nói với mẹ. Nói cho mẹ hay, con cảm thấy anh ấy làm việc có chừng mực.”
Tròng mắt hoạt bát chuyển động, theo bản năng, Thủy Tâm Nhu liếc về phía Đường Diệc Sâm đang trò chuyện cùng Thủy Mộ Hàn.
Không biết anh ấy có nói với Bối Kỳ chưa?
Cô ta làm sao có thể tiếp nhận đứa con trai do Hoa Thiên Tầm sinh ra?
Bốn năm trước, hai người đấu tới cô chết tôi sống!
“Thật ư? Con cũng không biết?” Trong đầu hiện lên một tia hồ nghi, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Qua Nhã bình tĩnh nhìn Thủy Tâm Nhu.
“Mẹ, mẹ vẫn nên vào bếp xem có thể ăn cơm được không đi, con đã đói bụng rồi.” Hỏi một đằng trả lời một nẻo, Thủy Tâm Nhu đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/1926682/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.