Đường Diệc Sâm theo lệ liếc mắt nhìn Trình Triển Bằng cung cấp vật chứng chính xác, mày kiếm anh tuấn hơi hơi nhíu lại, vẻ mặt sâu xa khó hiểu lại trầm lắng làm cho người ta không rõ tâm tư.
Môi mỏng cảm tính khẽ mở, tiếng nói trầm thấp lại hơi chút khàn khàn đặc biệt ngoài dự đoán của mọi người cất lên, “Thanh tra Trình, thật ngại quá, tôi muốn huỷ bỏ bản án.”
“Kẻ có tiền có gì đặc biệt hơn người, anh đùa giỡn cảnh lực của chúng tôi hả? Rõ ràng là chúng tôi có thể kiện ngược lại anh tội coi rẻ cảnh sát.”
Trình Triển Bằng trái lại hết sức bảo trì bình thản, cấp dưới ngồi ở bên cạnh anh cũng không nghĩ như vậy. Sau khi Đường Diệc Sâm yêu cầu huỷ bỏ bản án, anh tức khắc nổi bão.
“Ngồi im ngậm miệng, đây không phải là tố chất mà cảnh đội chúng ta nên có. Người khác có thể coi như không có pháp luật nhưng mà chúng ta không thể bỏ qua kỷ luật của cảnh đội.”
“Sếp…”
Trình Triển Bằng giật giật khoé miệng, như cười như không, “Anh Đường, lính mới, cũng đừng để ý. Nếu lăn lộn vài năm cũng giống nhiều người khác thôi. Theo ý của anh, hiện tại anh muốn phản cung sao?”
Trình Triển Bằng châm biếm, Đường Diệc Sâm không có lý do gì nghe không hiểu, chỉ là, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng kia vẫn làm cho người ta đọc không ra được cảm xúc gì.
Đáy mắt lạnh lùng sắc bén phóng ra một loại ý vị quan sát sâu xa, Đường Diệc Sâm khẽ nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/1926585/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.