Phảng phất có năng lực nhìn thấu, môi mỏng của Dạ Vũ Dực có thâm ý khác nhếch lên một độ cong.
“Đường Diệc Sâm vô sỉ như thế, thì ra Đại luật sư Dạ là bạn của anh ta?” Đôi mắt đen của Thuỷ Tâm Nhu tràn ngập hứng thú tìm tòi nghiên cứu.
“Tôi cùng anh ấy không xem như bạn bè, chẳng qua có chút việc công cần thảo luận.”
“Đại luật sư Dạ, phạm vi nghiệp vụ của anh thật đúng là rộng nha!”
“Cô Thuỷ, mong cô hợp tác, tôi là luật sư của cô, tôi cần biết rõ ràng chân tướng. Nếu cô muốn 48 giờ tiếp theo đều tiếp tục ngồi trong cục cảnh sát uống cà phê, tôi hiện tại có thể về báo cáo với anh cô.”
“Tôi cũng có thể lập tức đổi anh, Hongkong không phải chỉ có một mình anh làm luật sư.”
Đôi mắt đối diện Thuỷ Tâm Nhu phóng ra ý vị sâu xa quan sát, ha ha, Dạ Vũ Dực khẽ cười ra tiếng, anh lập tức lưu manh nhíu mày.
“Tuỳ cô. Có điều nói thật cho cô biết, khăn quàng cổ trên cổ cô kia thật sự rất không hợp với khí chất của cô. Hơn nữa, hôm nay thời tiết sáng sủa, nhiệt độ không khí cũng chỉ có 19 độ, không đến mức phải quàng khăn cổ đi. Cô Thuỷ, cô cảm thấy rất lạnh sao?”
Đôi môi mỏng cong lên, Dạ Vũ Dực lộ ra biểu tình mỉa mai, ánh mắt sắc bén thâm trầm nở rộ ý cười sâu xa.
Trong phút chốc, biểu tình của Thuỷ Tâm Nhu như bị bao phủ bởi sương lạnh ngàn năm, khoé miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/1926581/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.