“Huống hồ chúng ta là thanh mai trúc mã, mọi người lại quen thuộc vô cùng. Người hai nhà lại là thế giao, cha mẹ đôi bên khẳng định sẽ đồng ý. Theo anh, anh sẽ không khi dễ em, nhất định nâng niu em trong lòng bàn tay.”
Nói xong, tầm mắt Phí Lạc thật sự rơi vào khuôn mặt xinh đẹp của Thuỷ Tâm Nhu, đáy mắt cất giấu nỗi niềm chờ mong.
Hì hì… Thuỷ Tâm Nhu cười cười, cô cực kỳ cảm kích trừng mắt nhìn.
“Phí Lạc, cảm ơn anh thẳng thắn với em như vậy. Em với anh căn bản không phải cùng một tuýp người, tâm ý của anh em hiểu rõ, chuyện của em em tin tưởng xử lý ổn thoả, không cần phải lo lắng.”
“Nhu Nhu…… kỳ thật, anh thích…..”
“Này, anh chuyên tâm chút, bằng không chút nữa hai người chúng ta đều toi, sẽ không còn thấy ngày mai tươi đẹp nữa. Trưa ngày mai em mời anh ăn cơm, hiện tại phiền anh đưa em về nhà trước, sáng ngày mai em còn có một hội nghị quan trọng.”
Nói xong, Thuỷ Tâm Nhu mở túi xách lấy ra một cuốn sổ, bút máy vung vài cái, sau đó xé xuống một tờ giấy đặt xuống ngay ô vuông gần ghế lái của Phí Lạc.
“Tên em đã ký rồi, số tiền tuỳ anh điền vào, tóm lại đủ để cho em mua quần áo, mỹ phẩm là được rồi.”
Nghe vậy, môi mỏng Phí Lạc mím chặt, trong lòng truyền đến một cơn đau nhói.
———————-
Tối hôm qua đến bây giờ, ngoại trừ buổi sáng cứ theo lẽ thường nhận được hoa của Đường Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/1926560/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.