“ Tiểu Hắc trở về đi, chị đi dạo một lúc “
Mộ Dung Sở vứt khẩu bắn tỉa của mình vào người cậu rồi quay ngoắc người đi, phía sau là ánh mắt đầy sát khí dõi theo.
Đường phố ở Nam Sơn vô cùng náo nhiệt càng về đêm lại càng thêm ồn ào, dòng người đông đúc bên kia con đường đi bộ có đủ mọi loại hình giải trí nào là ca hát, nhảy múa, xiếc lửa, ẩm thực,…đúng là chốn phồn hoa, Nam Sơn được mệnh danh là thành phố xa xỉ nhất cả nước.
Mộ Dung Sở dạo quanh bờ hồ, xung quanh là những tòa nhà cao lớn, rực rỡ bởi những ánh đèn chói rực, những kiến trúc được thiết kế vô cùng hiện đại và sang trọng.
“ Cô gái à, đậu phụ thối thượng hạng đây, mau đến thử đi “
“ Người đẹp à, thử bánh sữa chua của chúng tôi đi, rất ngon đó “
“ Que cay, chân gà cay đây, mại dô, mại dô “
Đi đến đâu là nghe thấy tiếng chào hàng đến đó, đồ ăn vặt ở đây cũng thật sự phong phú, có những món mà ở MaCau không có. Đi thêm vài bước chân Mộ Dung Sở thấy một đám sinh viên quay quanh nhau hát hò, trùng hợp là họ lại đang hát bài mà cô thích.
“ Trời đêm dần trở lạnh, trăm hoa rơi xuống đất như sương
Chàng ở phương xa nhìn về xa xăm, tầm mắt thu hết cả ánh chiều
Tự nhủ lòng, không nhớ nhưng lại chẳng thể quên
Từng cánh hoa đào lạnh lẽo, kiếp trước tại sao nàng lại buông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-dien-dai/2961007/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.