Mộ Dung Sở đã ngồi như vậy hơn 9 tiếng đồng hồ, cô không buồn ăn uống, chỉ biết tập trung cao độ vào cái máy tính.
Bọn người Tư Vũ từ lúc sáng sớm đã tìm đến biệt viện, nhìn dáng vẻ mệt mỏi đó của cô, bọn họ có chút chạnh lòng, Toàn Quy đau lòng lên tiếng: “ Cô mau nghỉ ngơi một chút đi, nếu cô có chuyện gì Phương sẽ lột da bọn tôi mất “
“ Anh đừng nói nhảm nữa “, giọng cô không cao không thấp nhưng nghe ra rõ vẻ mệt mỏi.
Bên ngoài có tiếng bước chân vội vã chạy vào người đàn ông thấm đẫm mồ hôi người còn đầy máu, hắn hớt ha hớt hãi: “ Có người tấn công căn cứ “, vừa dứt câu liền ngã lăn đùng ra bất tỉnh.
Mộ Dung Sở đứng bật dậy, tay ném chiếc máy tính sang một bên, giọng lạnh:” Tôi cũng đi “
...
Căn cứ bây giờ như chiến trường, một trận nổ súng giữa người của Thư Tất Phương và người của Salim, khắp nơi toàn là xác người, máu chảy thành sông. Bên trong quá hỗn độn làm bọn người Mộ Dung Sở không thể trực tiếp đi vào bằng cửa chính mà phải dùng cửa phụ để vào trong, đi đến đâu xác người nằm vươn vãi đến đó, Mộ Dung Sở trừng mắt nhìn mọi thứ đang dần mất kiểm soát, đi xuống lầu bọn họ không ngừng phải cúi đấu tránh né đạn, Mộ Dung Sở tức đến phát điên cô chạy vào một căn phòng lấy ra khẩu súng bắn tỉa không nói năng gì cứ thể mà nhắm bắn, tiếng súng vang lên liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-dien-dai/2960901/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.