Mộ Dung Sở cùng ba người đàn ông trở về nhà, Thư Tất Phương vì phải tiêm thuốc mà ngủ say một giấc, Mộ Dung Sở nằm bên cạnh cũng ngủ thiếp đi.
Không biết đã ngủ bao lâu rồi nhưng đang trong cơn mê man, Mộ Dung Sở như bị ai đó nắm chặt hai tay, cơ thể cô còn có cảm giác nặng nề như tảng đá, nhíu mày từ từ mở mắt, cơ thể muốn xoay cũng không thể nào cựa nổi.
Trên cơ thể nhỏ bé kia là một tấm thân to lớn của người đàn ông, đang say sưa cúi đầu trước ngực cô, một tay anh giữ chặt hai cánh tay cô ở trên, còn tay kia đang bóp nắn bầu ngực nõn nà, Mộ Dung Sở bất giác rên lên một tiếng, rồi cất lời.
“ Phương à, dừng lại đi anh, anh đang bị thương “
Thư Tất Phương nghe thấy giọng cô liền ngẩng đầu, anh cười tà: “ Vết thương nhỏ, không thể cản trở việc lớn của anh được đâu, đừng lo “
Dứt câu anh nâng cơ thể người phụ nữ lên, hôn lấy, hay tay chớp nhoáng cởi bỏ chiếc áo khỏi người cô, trước mặt hiện ra bầu ngực đang lấp ló bên trong lớp áo lót, Mộ Dung Sở còn chưa tỉnh hắn đã bị anh làm cho đơ cứng, hành động của anh quá nhanh, khiến cô không bao giờ kịp thời ngăn cản được.
Mộ Dung Sở ôm lấy anh nhăn nhó, hai bàn tay người đàn ông luồng ra sau lưng cởi bỏ khóa áo lót vứt xuống sàn, hai đồi núi tuyết đã hiện ra trước mắt, anh lao vào như thú đói, cắn mút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-dien-dai/2960838/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.