Tuy nhiên Tống Khâm vẫn giả điếc anh vẫn ngồi lì ở đó không để ý đến cô, Lý Bội Ân biết bây giờ cô có làm gì thì anh ta cũng sẽ như vậy thôi cô cũng không có thời gian hay sức lực gì để chống đối anh cả, cô hừ lạnh rồi quay trở vào phòng tắm rửa rồi vội nấu một hộp mì ăn đỡ để lấy sức thức đêm làm việc.
Tống Khâm vẫn ngồi bất động ở đó quan sát từng hành động của cô, ánh mắt có chút giao động, đột nhiên đưa tay vào túi quần lấy điện thoại ra rồi bấm một chút, Lý Bội Ân cứ ăn như vậy mà không để tâm đến Tống Khâm, cô vừa ăn vừa ngồi đối diện với máy tính, anh có thể nhìn thấy được sự chăm chỉ siêng năng của cô nhưng cô có cố gắng cỡ nào cũng vô ích thôi.
Thế giới này chẳng có sự công bằng đâu, cả đời của cô chỉ có thể làm thuê chẳng bước chân lên vị trí chủ cả được đâu, tiếng chuông bên ngoài vang lên, Lý Bội Ân định đi mở cửa thì anh đã đứng dậy trước ra ngoài mở cửa giúp cô, vì anh biết người đến là ai.
“Đây là đơn hàng đồ ăn của mình ạ, mời anh ký vô đây!”
Là nhân viên giao đồ ăn, Lý Bội Ân nhìn thấy anh mang vào rất nhiều hộp đồ ăn, thấy cô nhìn anh liền cười một cách thách thức, bản thân chỉ có thể ngồi đó ăn mì chăm chú làm việc,còn anh thì thảnh thơi ăn cao lương mỹ vị, anh tự nhiên mở hộp đồ ăn ra, mùi thơm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-chet-di-song-lai/2524467/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.