Ngày hôm sau Tống Khâm dậy rất sớm, nhìn người con gái nằm trong lòng của anh mang vẻ mặt mệt mỏi do hôm qua bị anh dày vò cả đêm, hôm nay cũng là ngày nghỉ nên anh cũng không muốn đánh thức cô, anh cũng không có thời gian để nằm đây nghỉ ngơi, anh còn phải về căn nhà đó để lấy chút đồ, quả thật bản thân vẫn chưa thể hoàn toàn rời khỏi nơi đó nên anh vẫn còn phải ngày ngày đối mặt với ba của mình và người đàn bà đó.
Anh chỉnh sửa lại quần áo trên người của mình, không quên quay đầu nhìn lại người con gái đang nằm trên giường kia một cách lưu luyến rồi nhanh chóng rời khỏi phòng, tâm tình của anh hôm nay vẫn không khá khẩm hơn mấy có lẽ là do bệnh tâm lý của anh lại tái phát.
Anh mắc một chứng bệnh rất dễ nổi giận và một khi nổi giận thì sẽ khó mà khống chế được tới lúc đó sẽ làm cho người khác bị thương, anh bị mắc căn bệnh đó cũng là từ lúc bị Lý Bội Ân khinh thường, đêm qua cũng vì Lý Bội Ân trả lại tất cả những món đồ mà anh đặc biệt dành tặng cho cô vậy mà cô lại từ chối thẳng thừng tỏ vẻ thanh cao nên đó cũng là nguyên nhân khiến anh tái phát lại, cũng may anh có thể kiềm chế được nếu không sợ rằng đêm qua anh đã ra tay làm cô bị thương mất rồi.
Tống Khâm đưa tay vò đầu của mình, nhìn lại những viên chuỗi nằm ngổn ngang trong xe lấp lánh, đêm qua anh cũng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-chet-di-song-lai/2524451/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.