Sáng hôm sau khi tỉnh lại, Tiêu Linh từ từ ngồi dậy nhìn xung quanh căn phòng. Mộ Hạ Âu không có ở đây, hắn đi làm rồi sao?
Đang định đặt chân xuống khỏi ghế, Tiêu Linh phát hiện ra trên người mình là một chiếc áo khoác, dù mắt có mờ vì ngái ngủ thì cô vẫn có thể nhận ra đây là áo của Mộ Hạ Âu, mùi hương quen thuộc thơm tho này của hắn, từ sớm cô đã có thể nhận định.
Tiêu Linh tròn mắt phân biệt mơ tưởng và sự thật, xong cô lại nhận ra đây đúng là thật chứ không phải mơ, dù có dụi mắt cay xè cả đi cô vẫn nhìn thấy cái áo này, Mộ Hạ Âu vậy mà… khoác áo cho cô ư?
Cô sụt sùi nén lại giọt nước mắt đến nỗi mắt đỏ au ánh nước. Mộ Hạ Âu quan tâm cô sao? Hắn có lẽ nào đã chấp nhận cô rồi nên mới làm vậy… Hắn từng không cho cô động vào đồ của hắn, nhưng lần này…hắn quá hảo tâm rồi!
Vẫn còn đang giữ chặt áo trong tay, Tiêu Linh nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.
“Nhị thiếu phu nhân, đến giờ ăn sáng rồi ạ. Chủ tịch căn dặn tôi lên gọi nhị thiếu phu nhân xuống dưới.”
“A…” Tiêu Linh nghe vậy lập tức đứng dậy, xong người ê ẩm lại khiến cô cau mày nhăn nhó. Không thể nói được, Tiêu Linh đành ra mở cửa gật đầu với nữ hầu đó, tay phe phẩy lễ phép ra hiệu cho cô ta xuống dưới trước rồi cô xuống theo sau.
Bản thân sau khi bước ra khỏi phòng tắm liền chỉnh tề, ăn mặc đoan trang hơn nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-de-chet/1035705/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.