Bị Mộ Hạ Âu vô tình đẩy ra, Hi Vân chớp chớp mắt không dám tin vào tình huống vừa rồi, cô ta bặm môi, đôi mắt mở to như cố nhìn xem đây có phải tên điên cuồng yêu thích mình không?
“Mộ…Hạ Âu?” Cô ta dần buông lỏng bàn tay vắt chéo trên cổ hắn.
Mộ Hạ Âu còn càng không thể lường trước được với hành động của mình. Hắn vậy mà từ chối nụ hôn của Hi Vân một cách dứt khoát… Mộ Hạ Âu nhíu chặt đôi mày, ánh mắt có chút bàng hoàng nhìn vào Hi Vân. “Anh…”
Hi Vân căm phẫn buông Mộ Hạ Âu rồi đi xuống khỏi đùi hắn, hai tay không ngừng siết chặt. “Anh đi đi.”
“Hi Vân!” Hắn đứng bật dậy đi tới vài bước kéo Hi Vân lại, chỉ mong cô ta không quá tức giận mà đuổi hắn đi. Bộ dạng lạnh lùng của Hi Vân khiến hắn lo lắng, sẽ ra sao nếu bảo bối vứt bỏ hắn qua một bên chứ.
Chát!
Tiếng tát của Hi Vân nhanh như chớp vút qua mặt Mộ Hạ Âu, tiếng tát kêu đanh lên như thể tiếng thét của cuồng phong, mắt cô ta mới xuất hiện vài mạch máu li ti. “Anh cút ngay!” Cô ta chỉ tay ra phía cửa. “Mộ Hạ Âu, anh đã quên rồi! Năm xưa không có tôi anh đã chết dưới đáy hồ, vậy mà hôm nay anh dám lật lọng với tôi, tên ăn cháo đá bát!”
Hắn trợn mắt nhìn người phụ nữ đang to tiếng với mình, mạch máu cùng gân xanh cứ thế chạy ngang dọc trên vầng trán và thái dương. Chết tiệt, Hi Vân vậy mà dám có gan kể công kể khổ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-de-chet/1035700/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.