Cái gì! Mộ Hạ Âu bị điên rồi sao, hắn sao có thể bắt cô ăn những thứ này chứ, đừng nói là ăn, ngay cả nhìn thôi cô còn không dám nhìn.
Đây đều là những món chưa chín, hôi tanh không khác gì máu người. Mộ Hạ Âu có thể ăn nó chứ cô thì không.
Huống hồ…huống hồ tại sao món hắn chọn lại là đầu chó như vậy, vết cắt ở cổ con chó màu loang ra đầy đĩa, mắt của nó vẫn còn mở nhưng máu cũng chảy ra từ đó. Lông tuy đã được thui sạch nhưng da thịt nó lại trắng bệch.
Hơn nữa, Linh Linh…và hai bé cún sao lại bị Mộ Hạ Âu nhốt đối diện cô như vậy chứ, chúng đang gầm gừ nhìn vào các món ăn trên bàn. Chúng là chó, không khó để nhận ra món ăn trên bàn là đồng loại của mình. Mộ Hạ Âu ép cô ăn trước mặt chúng, là muốn chúng ghét cô sao?
[Tôi không thể, đừng ép tôi mà, tôi không thể ăn những thứ này.]
Tiêu Linh đưa tay lên ra ký hiệu ngôn ngữ, mới ngủ dậy đã bị hắn dọa đến nông nỗi này, đêm qua với hắn còn chưa hài lòng sao, hắn đã đánh đập cô rất thỏa mãn kia mà. Bụng của cô vẫn còn ê ẩm, đủ để biết khi cô ngất đi trong phòng tắm hắn đã làm những gì.
Mộ Hạ Âu nhìn chăm chăm vào hành động ngu ngốc của Tiêu Linh, đầu hơi nghiêng nghiêng, cô ta nói cái quái gì vậy? Là muốn từ chối những món ăn này sao. Đúng là ngứa mắt, tất cả đều được hắn chuẩn bị rất kỹ lưỡng để tạo ra bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-de-chet/1035674/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.