Màn đêm nhanh chóng đi qua, ánh mặt trời rực rỡ chiếu rọi khắp bốn phương. Ánh nắng chiếu trên các tán lá cây còn đọng lại sương mai trong rừng khiến vạn vật trở nên vô cùng sinh động.
Mộ Hạ Âu cũng đến lúc thức dậy, hắn mở đôi mắt, đôi mắt như không có một thứ gì có thể tồn tại bên trong. Ngồi dậy đưa tay lên vuốt tóc một cái, hắn chợt chạm mắt bởi người phụ nữ không một mảnh vải che thân đang nằm co ro trên mặt đất ngủ.
Phải rồi, hắn quên không đưa quần áo cô cô ta mặc. Đối diện với gương mặt lãnh khốc bây giờ là tấm lưng thon dài cùng vòng ba trắng ngần không vết sẹo.
Chết tiệt, mới là sáng sớm sao lại nhìn thấy cảnh này chứ! Bên dưới hắn ai ngờ lại có phản ứng với người phụ nữ câm này rồi, nó phình trướng lên thật khó chịu.
Thầm nuốt một ngụm nước bọt, Mộ Hạ Âu trừng mắt lên cố lấy lại bình tĩnh, hắn đưa tay lên vuốt vuốt mặt rồi vò đầu bứt tai. Hắn ta tuyệt đối sẽ không động vào người phụ nữ này lần thứ hai, tuyệt đối không!
Mười phút trôi qua, hắn vẫn ngồi bần thần trên giường, vừa nhìn vào tấm lưng của Tiêu Linh vừa thuận mắt nhìn xuống đũng quần mình, tại sao khi hắn vẫn đang cố nghĩ về những thứ khác mà ‘nó’ không chịu xẹp xuống? Như vậy chẳng khác nào phản chủ cả, mẹ kiếp! Cơ thể hắn bắt đầu nóng lên rồi.
Mộ Hạ Âu bước xuống giường, chậm rãi đi về phía Tiêu Linh, người hẵng còn say giấc chưa biết trời đất sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-de-chet/1035659/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.