Hôm nay đối với Cố Diệp Thanh là một ngày chờ đợi từ lâu, tâm ý đến nay đã 5 năm cũng nên nói ra. Cô vẫn đi học như bình thường, cố gắng tỏ vẻ không có chuyện gì, nhưng hiện tại trong lòng đang cực kì nôn nóng. Giờ ra chơi mặc dù ngồi ở trong lớp nhưng mà đầu óc liên tục suy nghĩ nên nói thế nào thì thích hợp, có cần viết ra giấy rồi học thuộc luôn hay không?
Trước nay môn Ngữ Văn còn chưa làm khó cô, bây giờ lại đau đầu vì mấy lời tỏ tình. Tình yêu đúng là khiến con người phát điên lên mà. Đến khi tiết học tiếp theo bắt đầu cô mới ngập ngừng mở miệng.
"Nhã Anh...ra về cậu có thể ở lại nói chuyện với tôi một chút được không?"
"Ừm, được."
Bước 1 hoàn thành, Cố Diệp Thanh ăn mừng trong lòng. Nhưng bước 1 này tất nhiên đơn giản, bước còn lại không chừng còn khó hơn lên trời. Cô dời ánh mắt lên bài học trên bảng, tiếp tục tập trung vào học hành.
Cuối cùng thì một buổi học cũng kết thúc, tim của cô sắp nhảy khỏi lồng ngực rồi. Cô nhìn thấy nàng đang đứng đợi mình, nhưng bước chân của cô hôm nay cực kì chậm, đến khi cả trường gần như về hết cô mới bước ra đứng trước mặt nàng.
Cô hít sâu một hơi, lấy lại tất cả sự chân thành thể hiện hết lên ánh mắt, ôn nhu nhìn nàng.
Năm 18 tuổi cô nhiệt tình, khí thế.
"Tôi thích cậu,cậu có thể đồng ý không?"
"Tôi xin lỗi,tôi không thích con gái!"
Một câu nói thôi mà, tâm trạng của cô lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-dau-kho-vay-sao/875732/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.