Thời gian 3 tháng hè của họ nhanh chóng trôi họ, hôm nay chính thức trở lại trường học. Ngày nào còn là cô bé vào lớp 1 hiện tại đã là đàn chị lớp 12 rồi, thời gian đúng là không chờ đợi một ai. Cô lại tiếp tục ngồi cùng bàn với Nhã Anh, vị trí giống y như năm trước.
"Năm cuối cùng rồi, lại ngồi chung với cậu, tiếp tục chiếu cố tôi nhá."
"Có bao giờ tôi không chiếu cố cậu chứ, năm cuối cố lên!"
Mấy năm nay họ liên tục ngồi gần nhau giống như một khối đoàn kết rất khó tách ra.
"Thanh mượn cây viết chì đi, bỏ quên ở nhà rồi." Cảnh Thiên luôn dùng dụng cụ của cô, lúc nào cũng quên.
"Ê đưa tớ cục gôm." Cố Diệp Thanh cảm nhận được mấy năm qua mình rất giống tiệm mượn đồ,nhà cô bán tạp hóa mà. Mấy thứ này lúc nào cũng đầy đủ, vào trường như để cho mượn.
"Từ từ để lấy cái."
Năm nay người chủ nhiệm họ là một thầy giáo, tuổi khoảng năm mươi rồi.Mọi người gọi thầy là thầy Tôn, nghe nói rất dễ tính, hay giúp đỡ học sinh. Sau khi biết được năm nay không có giáo viên khó tính dạy thì cả lớp đều thở phào nhẹ nhõm.
"Ê, mai có ai rảnh rủ tôi đi học không?"Nhã Anh nhìn mấy người bọn họ.
"Ủa thường thường thấy đi với Thư Quỳnh a6 mà."Thư Di liếc sang Diệp Thanh một cái sau đó tiếp tục nói.
"Xe tớ hư rồi,định mai đi học rồi để ở tiệm sửa luôn.Nó đi với bồ nó rồi còn đâu,có bồ bỏ bạn có sai bao giờ."
"Vậy đi cùng là chở cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-dau-kho-vay-sao/875728/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.