Cậu giờ tự hỏi bản thân của mình là rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy ? Thậm chí những người lúc nãy là ai ? Và vết máu trên sàn nhà như thế nào, nhưng điều lạ hơn là cậu lại không nhìn thấy cha của mình đâu. Thế là trong sự hoang mang lo lắng đến tột cùng. Cậu đã chạy khắp nhà mà gọi tên cha của mình trong sự lo lắng :
"Cha ơi...Cha ơi cha ! Cha đau rồi !"
Cậu trong sự hoang mang mà lòng dạ dâng lên một cảm giác vô cùng lo lắng, cậu suy nghĩ rằng bình thường cha cậu hay ở nhà và xem tivi. Nhưng bây giờ sao đột nhiên ông ấy lại biến mất, và còn đồ đạc lại bị lụt lội tùm lum như có ai đó đã cố tìm gì đó trong nhà của cậu. Chốc lát cậu lại nhớ đến bọn áo đen lúc nãy. Giờ cậu mới nghĩ ra rằng :
Không lẽ cha mình đã vay nợ tiền để trả nợ học phí cho mình và đóng tiền bệnh viện cho mẹ cậu, nên ông đã bị bắt đi vì không trả tiền đã mượn cho họ sao ? Nghĩ đến đây mà cậu vô cùng lo lắng cậu suy nghĩ không biết cha mình có bị hay là không ?
Chốc lát cậu nhìn lên nóc nhà thì ngay lập tức thấy cái gì đó phát ra ánh sáng màu đỏ, thì giờ cậu mới nhớ ra một điều là nhà mình có gắn camera...
Thế là cậu đã đến chỗ camera rồi bậc điện thoại lên tải camera về, sau đó kết nối với camera xem thử là rốt cuộc đã có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cuong-han/3048666/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.