Tại nơi giam giữ cha của Lý Nghĩa. Bọn người kia đã uống say rồi lăn ra ngủ. Cha cậu đang ngồi trên chiếc ghế đổ tay thì bị trói chặt lại và miệng bị bịt, cả người đầy máu khiến áo quần ông nhuộn thành một màu đỏ, bởi vì khắp nơi toàn dụng ** tra tấn... 
Ông với ánh mắt mơ hồ nhìn xung quanh mà thở dài, bởi vì ông đã thoát khỏi sự tra tấn kia. Sau một hồi ánh mắt của ông đã để ý đến một vách tường đã bị vỡ gần đó nó có một viên đá ngọn lòi ra. 
Ông giờ suy nghĩ rằng viên đá đó chính là lối thoát dành cho mình. Vậy là ông đã tiến đến chỗ đó. Sau khi tiến đến chỗ viên đá với đôi chân kéo theo chiếc ghế ở sau lưng. Giờ ông đã đến nơi. 
Ông giờ nhắm mắt lại và cầu xin ông trời hãy cho mình hãy khỏi đây một cách dễ dàng. Và cũng cảm ơn ông trời bởi vì đã chỉ cho ông lối thoát khỏi địa ngục này... 
Thế là ông đưa người vào cục đá kia rồi không ngừng cạ vào liên tục ngay lập tức sợ đây trói ông lại đã bị đứt ông giờ cảm thấy rất vui : "Đứt rồi sợ dây đã đứt rồi cảm ơn trời phật ! Cảm ơn người vì đã phù hộ và khiến con thoát khỏi mối nguy hiểm này ! 
Chốc lát ông nhìn thấy cái điện thoại trên bàn mà ngay lập tức để ý nó với ý định sẽ gọi cho con trái mình đến để cứu ông. Lấy điện thoại xông ông đã bỏ chạy ra cửa ngay lập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cuong-han/3048650/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.